Khi bạn lặn xuống
càng sâu, áp lực càng lớn. Nếu bạn phải lặn đến độ sâu khoảng 130 ft (40 m), là độ sâu giới hạn
gợi ý cho thợ lặn, bạn sẽ gặp hiệu ứng áp lực này. Và hiệu ứng áp lực là:
khi bạn bị tăng mật độ số phân tử khí trong mỗi hơi thở của bạn. Sau một khoảng thời gian lặn, số phân tử khí này tan vào máu và các mô, và
bất đầu làm đầy cơ thể bạn. Nếu bạn lặn sâu đến 300 ft (91 m) thì số phân tử khí có
trong phổi bạn không phải gấp 5 lần mà là 10 lần. Và, chắc rằng, chúng
cũng tan vào máu và các mô của bạn. Và nếu bạn lặn sâu trên
15 lần thì vấn đề càng trầm trọng thêm. Sự giới hạn trong việc
lặn, tóm lại là ôxy và nitơ trong cơ thể bạn.
Có ba giới hạn cơ bản
của việc lặn. Giới hạn đầu tiên là độc tính của oxy. Ta đều biết bài hát “Tình
yêu như oxy” – không đủ oxy để thở, bạn sẽ chết. Trong khi lặn, có quá
nhiều oxy bạn cũng sẽ chết. Bạn chết vì độc tính của oxy có thể gây tai biến làm cho bạn co quắp
dưới nước. Đó không phải là một điều tốt. Nó xảy ra chỉ vì có
quá nhiều oxy trong cơ thể bạn.
Vấn đề thứ hai là nitơ,
mà Jacques Cousteau gọi là “say độ sâu”. Nito gây mê man cho bạn. Nó làm bạn không tỉnh
táo. Bạn càng xuống sâu, bạn càng dễ bị điên rồ. Bạn không muốn lái xe
hơi hay lặn khi đang say xỉn. Để đề phòng sự mê man nitơ, bạn hãy thay khí nitơ trong
chai lặn bằng khí heli. Heli không làm bạn mê man. Đó là cơ chế chính mà
tôi dùng.
Vấn đề thứ ba là điều
tôi đã tìm ra được một cách khó khăn ở Palau, đó là bệnh “khí ép”. Nhưng, lý thuyết thì
dễ, phần khó là việc thực hiện.
Cỡ 15 năm trước, tôi chế
tạo chiếc “giàn”. Thú thực đó không phải là sự khởi đầu tốt nhất, nhưng bạn phải bắt
đầu từ ở đâu đó chứ. Khi đó, tôi không phải là người duy nhất không biết mình
đang làm gì – hầu như không ai biết cả. Chiếc giàn này đã
được sử dụng trong lần lặn 300 ft. Sau một thời gian, chúng tôi đã cải thiện nó, và đã tạo ra chiếc
giàn trông rất tinh xảo như bạn đã thấy.
Chiếc giàn với 4 bể lặn, 5 bảng điều khiển và
những chi tiết hoàn hảo. Nó cho phép lặn sâu để chúng tôi đi tìm những sinh vật
mới. Bức ảnh này (một loại cá mới) được chụp ở độ sâu
300 ft,. Nhưng, vấn đề là chiếc giàn không cho chúng tôi nhiều
thời gian. Với trọng tải và kích thước của nó, chúng
tôi chỉ có nhiều nhất là 15 phút ở độ sâu nói trên. Phải
có một thiết bị lặn được lâu hơn.
Năm 1994, tôi may mắn
được tiếp xúc với nguyên mẫu các loại “bình lặn mạch kín”. Bình lặn mạch kín khác chai khí nén thông dụng ở điểm nào và tại sao nó tốt
hơn? Nó có ba ưu điểm: Một, chúng yên lặng, chúng không gây ồn. Hai, chúng cho phép
bạn ở dưới nước lâu hơn. Ba, chúng cho phép bạn lặn sâu hơn. Làm sao chúng làm
được điều đó?
Bình lặn mạch kín có
ba hệ thống chính. Cái cơ bản nhất gọi là “vòng tuần hoàn thở”. Nó là một vòng thở tuần
hoàn vì bạn thở ra, và vì nó là một vòng kín, nên khí thải ra sẽ được lọc sạch,
và trở lại phổi (tuần hoàn). Khi thở, chúng ta tạo ra các-bon đi-ô-xít và khí này được làm
sạch bởi bộ lọc hoá chất. (còn nữa)