Danh sách các tab/trang

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

CHÀO MỪNG NĂM MỚI 2016! CHÚC CÁC BẠN LẶN GẦN XA MỘT NĂM MỚI AN KHANG VÀ NGẬP TRÀN NIỀM VUI.

hcq - amk3

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Chuyến đi lặn ở Philippines của chúng tôi (P2)

(tiếp theo và hết)

Tôi đã 18 chuyến lặn tại Magic Island, Cebu, và tôi có thể cho bạn một danh sách các điểm lặn đẹp (cùng tờ tóm tắt các kinh nghiệm mà chúng tôi đã làm thế nào để có thể ở lâu dưới nước): Batayana, Reef House, Dolphin House, Kasai Wall, Talisay, Eyoy, Copton Bay (có xác máy bay chìm), Basdiot, Pescador 1 và Pescador 2, Talisay Wall, Sanctuary, cá bống tượng Point, Tongo, Oscar Cave 1 và Oscar Cave 2.

Đêm cuối cùng tại Magic, giấc ngủ của tôi bị phá quấy, những người uống rượu cực đoan đã mở tiệc tại hồ bơi của khách sạn, ngay phía sau phòng ngủ của tôi. Tiếng la hét của họ đánh thức tôi nhiều lần trong đêm.

Sáng thứ bảy tuần sau, chúng tôi ăn sáng, rồi đi Dumaguete. Một chuyến phà 20 phút nhưng phải chờ ở bến 30 phút. Lên phà, chúng tôi bị kẹt ở trong cùng, nóng nực, ngột ngạt và quá nhiều người. Tới Dumaguete, chúng tôi lên xe do nhân viên của khu nghỉ mát Atlantis, Dumaguete, chỉ định), gồm xe jeepney rồi xe buýt. Đi xe hết 30 phút thì đến khu nghỉ mát, một khu vực rất đáng yêu.

Chiều thứ bảy Atlantis Resort, Dumaguete. Chúng tôi được dẫn đi ăn trưa, còn hành lý được chuyển tới phòng ngủ. Hgiao chìa khóa phòng cho chúng tôi trong bữa ăn. Chỉ có một chìa. Vì vậy, bạn cứ liên tục phải thu xếp với bạn cùng phòng như thế nào để xử lý khi bạn đi spa, đi lặn, hay khi hai người không phải đang ở cùng một vị trí và muốn đi v phòng. Tôi hơi mệt mỏi và do nắng nóng, nên tôi chọn cho một giấc ngủ ngắn. Một vài người chọn cho quầy barđây là những người khoái uống cực đoan, và trong nhóm du lịch nào cũng luôn luôn có một vài người. Những người khác thì lên thuyền đi chơi.

Sáng chủ nhật, chúng tôi dậy sớm, ăn sáng và gặp DM
(*) sẽ đi cùng chúng tôi trong tuầnmột chàng trai thấp bé tên là Genie, hài hước và có đôi mắt rất sáng. Anh cho chúng tôi một tóm tắt về chương trình lặn. Nếu muốn, chúng tôi sẽ lặn 5 cú trong một ngày, 2 buổi sáng, buổi chiều 2 và 1 đêm lặn. Cuối cùng, mục tiêu của chúng tôi làm 22 lặn trong tuần.

Hồi người ta mới mở dịch vụ ở Dumaguete thì hòn đảo này rất vắng vẻ. Bây giờ đảo đã có vài trăm cư dân và một số nơi đã có điện. Người dân đảo rất hạnh phúc với cuộc sống như họ có. Tính nết của họ ôn hòa và không có điều gì làm cho họ vội vã. Còn đảo Sijiour chỉ có rất ít dân và thậm chí không hề dịch vụ.

… Chúng tôi đã lặn đủ 22 , trong đó có hai lần ở điểm lặn Mandarinfish. Tôi cố gắng để có được tấm hình ảnh lặn đêm đẹp, nhưng không đạt, chỉ vì các DM ở đây không dùng đèn pinhọ tìm cách hạn chế chúng tôi sử dụng đèn pin. Vì vậy tôi chỉ có thể dùng đèn flash của máy chụp hình. Chúng tôi lặn ở các điểm: Daruin Bắc, Daruin Nam, Mandarinfish Dive, Ceres, San Miguel, San Miguel Bắc, Reef House, Masaplod Norte, Sahara. Ở đảo Apo thì có điểm Chapel, Katipanan, Rock Point Tây. Ở đảo Sijiour thì có điểm Palton Wall trái, Palton Wall phải, Staghorn.


Dumaguete! Tôi yêu , và tuy không có những sinh vật gây ngứa, nhưng tôi vẫn đội chiếc mũ trùm nylon lập dị. Tôi yêu các sinh vật biển, chúng có màu sắc rực rỡ. Nhiều thứ trước kia tôi chưa bao giờ thấy và tôi đã rất hạnh phúc khi thấy chúng. Các roughsnout trông giống như chếc lập lờ trong nước, con chìa vôi ma trang trí rất công phu trên cơ thể. Tôi đã nhìn thấy một màu xanh bao quanh con bạch tuộc đang giao phối, … Đáy biển ở đây có rất nhiều thứ để nhìn và có thể gây cho bạn quá tải về thông tin.

Vào cuối tuần, nhóm tôi đi thăm quan cá mập voi, một chuyến đi mà không đảm bảo rằng chúng sẽ ở đó,phải thêm chi phí. Tôi quyết định theo lời khuyên của một số người ở khu nghỉ mát này – những người bạn rất tốt và hữu ích đối với tôi. Thay vì đi xem cá mập voi, tôi và hai người khác trả chi phí đi lặnCeres. Ba chúng tôi là khách duy nhất trên thuyền lặn. Anh Genie, DM, là người bạn tuyệt vời. Anh cố gắng tìm một con bạch tuộc “giả trang” cho tôi, nhưng chỉ gặp bạch tuộc thường. Tôi đã không có may mắn. Chúng tôi làm cú lặn hết một giờ và 17 phút (bạn yên tâm, tôi vẫn còn hơn 1.000 psi khí dự phòng). Quá thú vị, tôi không muốn cuộc lặn kết thúc. Thật không may, tôi cảm thấy ngứa họng và trong cổ họng tôi xuất hiện chất nhầy, hơn nữa, tôi đã hắt hơi dưới đáy – tôi biết tôi đã bị nhiễm lạnh. Đành kết thúc chuyến lặn.

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2015

Chúng ta có một cái nhìn tổng quan về các động tác trong một chu kỳ bơi ếch

(theo enjoy-swimming.com, trích dịch, và có thêm bớt chút đỉnh)

Bơi ếch là kiểu bơi rất tốn sức vì kiểu bơi này gây ra lực cản rất lớn, do vậy, theo lý thuyết “Swimming into the 21th century”, bạn nên tìm mọi cách để cho cơ thể được thuôn dòng chảy, và cho tay chân được luôn phiên nghỉ ngơi trong tích tắc. Dưới đây là lời khuyên không bắt buộc.

1.   Ở vị trí ban đầu. Cơ thể bạn đang nằm ngang trên mặt nước. Đôi tay duỗi thật thẳng về phía trước và ở gần nhau, lòng bàn tay úp xuống. Đầu thẳng với trục cơ thể, và mắt nhìn thẳng xuống đáy. Đôi chân duỗi thật thẳng và ép sát nhau, bàn chân duỗi thẳng về phía sau.

2.  Bắt đầu. Lòng bàn tay xoay ra phía ngoài (dĩ nhiên mỗi tay xoay về một phía), sau đó 2 tay cùng cơ thể của bạn sẽ chuyển hình thành chữ Y (nhìn từ trên trời xuống) với 2 nhánh chữ Y là 2 cánh tay.

3.   Khi 2 cánh tay của bạn đã đưa ra bên ngoài vai, thì 2 khuỷu tay gập lại, đồng thời bàn tay tiếp tục di chuyển về phía sau nhưng cũng di chuyển xuống dưới. Khi này đôi chân bạn (mục 3, 4, 5, 6) bước vào giai đoạn hồi phục (nghỉ ngơi). Đôi chân bắt đầu gập lại bằng cách co gót chân về phía mông – chứ không phải gập đầu gối về phía bụng. Lưu ý rằng 2 bàn chân bạn lúc này cần duỗi thẳng về phía sau.

4.  Khi 2 bàn tay của bạn đã quạt qua phía sau vai, chúng sẽ khép lại với nhau, cho đến khi chúng gặp nhau dưới ngực. Khi này đôi tay bạn (mục 4, 5, 6, 7, 8) bước vào giai đoạn hồi phục (nghỉ ngơi).

5.   Khi 2 bàn tay khép lại với nhau, đầu và vai bạn sẽ (mặc nhiên) nhô lên trên mặt nước, còn gót chân của bạn vẫn tiếp tục co về phía mông.

6.   Nửa thân trên của bạn sẽ nhô lên cao nhất khi 2 tay bạn gặp nhau dưới ngực và 2 bàn chân đã co về sát mông.

7.   Bây giờ giai đoạn đẩy nước của đôi chân bắt đầu. 2 bàn chân của bạn bẻ ngang và đạp, trong khi 2 cánh tay duỗi về phía trước. Ngực và đầu của bạn chìm trong nước một lần nữa. Lưu ý rằng 2 bàn chân bạn sẽ đạp chếch về phía sau (không đạp về phía sau và không đạp sang 2 bên – tức tạo lực theo đường chéo hình bình hành).

8.   Khi đôi chân của bạn gặp nhau và duỗi thẳng, bạn hãy để yên như vậy trong một tích tắc để cơ thể được lướt tới.

9.   Hãy bắt đầu chu kỳ tiếp theo khi đà lướt giảm.

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2015

Chuyến đi lặn ở Philippines của chúng tôi (P1)

(bài của một VĐV lặn scuba, trích dịch)

Đây không chỉ là chuyến đi đầu tiên của tôi ​​(tác giả) đến Philippines mà còn là chuyến đi lặn đầu tiên của tôi Thái bình dương. Nói vậy để các bạn biết tôi vui mừng sẵn sàng tới cỡ nào. Đích đến của chúng tôi là Cebu.

Nhóm lặn chúng tôi tới Cebu vào sáng thứ bảy. Hành lý của tôi bị thất lạc, và tôi chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi – vẫn không thấy hành lý. Trong tay tôi chỉ còn chiếc máy ảnh, một túi đeo chứa một cặp đồ lót, PJS và áo thun (không có quần short), 1 bộ đồ tắm. Một cặp vợ chồng có hai con là trường hợp còn tồi tệ hơn tôi: cả 5 túi của họ bị mất tích và họ không có quần áo cho bản thân con cái. Những người bị mất hành lý đã đã sử dụng dịch vụ của 3 hãng hàng không khác nhau (American, United và Delta).

Chiều thứ bảy
Magic Island Resort, Moalboal.
Hai
tiếng rưỡi chạy xe từ sân bay đến khu nghỉ mát. Mệt. Những đường phố hẹp, quanh co rắn lượn và không có bảng chỉ dẫn và đèn giao thông. Dây điện, dây nhợ treo ở khắp mọi nơi. Những chiếc xe ba bánh và xe buýt nhỏ sơn đủ màu chen nhau trên phố và hầu như không bỏ lỡ một khe hở nào rộng trên 1 inch.

Đến khu nghỉ mát, tôi vào cửa hàng tìm mua một đôi giày, một T-shirt, nhưng không có loại side lớn dành cho tôi. Tôi nóng nực, mệt mỏi, bẩn thỉu và không có đồ sạch để thay đây không phải là một hình ảnh của một kẻ đang hạnh phúc.

Sáng chủ nhật tôi đi ăn sáng trong
bộ đồ của nhóm bạn lặn cho mượn. Sau đó phần còn lại của nhóm tôi đi lặn, còn tôi đi bộ xung quanh khu nghỉ mát ngắm cảnh, chụp vài tấm hình và cố gắng thư giãn. Tôi lo lắng khi các trang thiết bị lặn của tôi bị mất tích, đó là khó khăn cho một người thích kiểm soát các kỹ năng lặn như tôi.

Nhóm lặn của tôi đã trở về, kể lại những thứ họ nhìn thấy ở dưới đáy biển và những gì tôi đã bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy – chúng tuyệt vời! Họ tiếp tục đi lặn cú thứ hai trong ngày, còn tôi thì tới nhà hàng để giết thời gian, để ăn trưa và thăm dò tin tức của các túi đồ mất tích. Có vẻ như các túi này đã do người lái xe tại sân bay Cebu chuyển nhầm địa chỉ. Và tất cả các túi đều đã đến sau khi tôi ăn trưa.

Chuyến lặn buổi chiều sẽ bắt đầu vào 15.00h, vì vậy tôi vội vàng chuẩn bị các thiết bị lặn, rồi Divemaster(DM(*) đưa tôi ra bến tàu. Một đám thợ lặn 30 người đang ở đó, với 5 chiếc thuyền lặn. Khách sạn Magic Island của chúng tôi chỉ có 4 thuyền, vì vậy họ đã thuê thêm một chiếc từ khu nghỉ mát khác. Nhóm chúng tôi lên chiếc thuyền thuê.

Đó là một
chuyến lặn tuyệt vời, cảnh quan vô cùng phong phú. Rất nhiều thứ tôi chưa bao giờ được thấy trước đây. Tuyệt vời ! Huyền diệu ! Chúng tôi lang thang dưới đáy biển 60 phút. Chiếc thuyền lặn đi theo dấu vết bọt bong bóng của chúng tôi để đón chúng tôi. Leo lên thuyền, tôi thực sự chỉ muốn lập tức trở lại đáy biển với chai khí khác. Chúng tôi trở về khu nghỉ mát. Khi tới bến, một DM khác tới gạ tôi làm một lặn đêm từ bờ. Do đã bỏ lỡ hai lặn buổi sáng, nên tôi đồng ý ngay. Chúng tôi phải chờ tới 50 phút để có được bữa ăn tối (ở khu nghỉ mát chẳng có ai vội vã cả).

Wedon (tên của DM này) dẫn lặn nhưng lại không có đèn pin, trừ đèn pin của tôi. Hai chúng tôi lặn được 55 phút thì đèn pin bị tắt (có lẽ do tôi đã không sạc đầy) và chúng tôi trở về bến (khoảng 5 phút) trong bóng đêm.

Trong 5 ngày tiếp theo, chương trình hàng ngày của chúng tôi như sau: Ăn sáng, nhận 3 chai khí “tiêu chuẩn trong ngày, lặn buổi sáng cú thứ nhất (thường là 60 phút +), rồi ăn bữa nhẹ trên thuyền, hoặc nếu gần, quay lại khu nghỉ mát. Sau đó lặn cú thứ hai, rồi trở lại khu nghỉ mát ăn trưa. Thủy thủ đoàn sẽ giúp ngâm rửa các thiết bị của khách, vì vậy bạn có thể yên tâm ngồi ăn trưa. 15.00h là cú lặn buổi chiều (thường là 60 phút +) và sau đó quay trở về khu du lịch.

Nếu bạn thích lặn đêm, họ sẽ đưa bạn chai khí nữa. Ngoại trừ một đêm lặn từ tàu theo “tiêu chuẩn”, các cú lặn đêm đều là lặn từ bờ. Vào thời gian này, thủy triều xuống thấp về đêm, để lại bờ cát rộng và đá ngầm, nên chúng tôi quyết định lặn đêm từ thuyền. Nhưng tới đêm, thủy triều lại xuống nữa, làm thuyền lặn không cập sát bờ được. Để tránh bị vụn san hô và đá đâm vào bàn chân, bạn cần có giày để đi bộ từ thuyền vào bờ. Tôi đã phải tuôn ra nhiều ngôn ngữ bẩn khi chúng tôi phải cõng thiết bị lội bộ lên bờ.

Dưới độ sâu chừng 20 đến 30 feet nước, tôi bị nhiều sinh vật trong suốt, không bằng thủ đoạn nào, tấn công tôi. Mặt và cổ của tôi bị sưng tấy, thậm chí cả ở trên cằm và trên môi. Tôi bôi benadryl do một người trên thuyền lặn đưa, và sau đó bôi kem cortisone từ bác sĩcho các vết chích trực tiếp. Trong 2 ngày đầu bị chích, tôi rất đau. Sau khi sử dụng kem cortisone đã thấy tốt hơn. Chắc bạn đang tự hỏi, làm sao để không bị chích đây ? Một chủ cửa hàng đồ lặn đã cho tôi mượn chiếc mũ trùm đầu che được hầu hết mặt và cổ. Đó là chiếc mũ nylon in hoa màu vàng và màu hồng sặc sỡ, và thực sự không đồng bộ với một Diver như tôi, nhưng có giá trị là sẽ không bị chích nữa. Sẽ là ngu ngốc nếu tôi không dùng nó. Tôi không cho phép nhóm lặn chụp hình tôi trong nước – khi tôi đang đội chiếc mũ lập dị đó. (còn nữa)


(*) Xin xem “Tự điển Lanbien” ở trên cùng bên phải trang tin này.