Vào kì nghỉ hè, Gustavo cùng nhóm bạn rủ nhau đi lặn ở Nam Florida. Chuyến đi của họ nhằm ôn lại các kĩ năng nhập môn (OWD) và tập thêm kĩ năng lặn sâu 30 mét.
Sáng hôm đó mặt biển
phẳng lặng, mặt trời rực rỡ, dòng chảy rất nhẹ, tầm nhìn rất tốt. Hình dáng xác
tàu đắm có thể nhìn thấy từ trên mặt nước. Đó là một ngày hoàn hảo để lặn.
Phổ biến kế
hoạch, huấn luyện viên (HLV) nói: … Khi ở độ sâu 30 mét, các bạn cần thường xuyên
theo dõi nguồn khí thở của mình và của bạn lặn; các bạn sẽ kết thúc tham quan khi
chai khí còn 100 bar, bởi vì tôi muốn các bạn còn 70 bar khi dừng giải áp(*).
Cả nhóm đi xuống
30 mét. HLV cho dừng lại ở độ sâu này. Mặt boong xác tàu ở độ sâu 30 mét và độ
sâu đáy cát là 38 mét. Họ thong thả lướt trên mặt bong tàu đắm. Chuyến lặn thật
tuyệt vời. Sau đó cả nhóm nổi lên.
Trong lúc dừng giải
áp ở độ sâu 5 mét, chờ cho sự chú ý của HLV hướng sang kẻ khác, Gustavo nhanh
chóng lặn trở xuống xác tàu. Ý định của Gustavo là xuống 38 mét để đánh bại kỉ
lục của một người bạn (trong chuyến đi, Gustavo đã bày tỏ ý định này với bạn bè).
Một thoáng sau, HLV nhận ra bị mất một người. Anh cho chấm dứt giải áp và “lùa”
tất cả lên mặt nước. Anh thảo luận với thuyền trưởng, lấy thêm một chai “mõm
ngựa” (chai khí dự phòng độc lập), rồi lặn trở xuống.
HLV nhanh chóng
tìm thấy Gustavo nằm úp mặt xuống đáy cát, cạnh xác tàu đắm. Mồm thở(*) đã rời khỏi
miệng cậu, kính lặn đầy nước, chai khí hoàn toàn trống rỗng. HLV ấn mồm thở của
chai “mõm ngựa” vào miệng Gustavo và đưa cậu lên. Tàu lặn làm sơ cấp cứu, nhưng
không thành công.
Vị trí, dấu vết tai
nạn cho thấy không hề có biểu hiện là nạn nhân sau khi chạm đáy đã cố gắng thực
hiện một cú đi lên. Có thể lúc vừa tới đáy thì Gustavo đã bị hết khí thở và cậu
không thể kiểm soát được độ nổi trung tính của mình(*). Ở độ sâu này mà không
có nổi trung tính sẽ rất khó khăn khi làm một cú đi lên khẩn cấp. Cậu cũng
không tháo bỏ đai chì(*).
Nỗ lực của gia
đình Gustavo kiện người HLV đã không thành công. Các bạn lặn của Gustavo khai
trước Tòa rằng, HLV đã thông báo và đã chỉ huy cuộc lặn đúng cách, nhưng
Gustavo đã cố ý làm sai kế hoạch. Đồng thời, thực tế ghi nhận rằng, người HLV đã
trở xuống với chai “mõm ngựa” và đã cố gắng giải cứu. Người HLV khai trước Tòa
rằng, lúc dừng giải áp ở độ sâu 5 mét, anh có kiểm tra chai khí của Gustavo và
thấy còn 70 bar khí.
Thợ lặn nói:
- Lặn không phải
là môn thể thao cạnh tranh.
- Cách tốt nhất
để tạo ra một vụ tai nạn lặn là bỏ qua nội dung đã được huấn luyện và lời
khuyên của hướng dẫn viên lặn.
- Với độ sâu từ
24 mét, bạn không bao giờ bắt đầu Descents mà không có một chai đầy khí.
- Cần lặn theo
đúng kế hoạch lặn của bạn.
- Trừ khi có
kinh nghiệm và được đào tạo lặn solo, bạn không bao giờ lặn một mình.
- Trường hợp bạn
đã làm theo tất cả các quy tắc nhưng vẫn không thể tránh khỏi tai họa, thì bạn tháo
bỏ chì để đi lên cấp tốc. Runaway ascents rất nguy hiểm và nên tránh, nhưng vẫn
hơn là bị chết đuối.
(*) Xin xem
trong “Tự điển Lanbien” ở trên cùng bên phải trang tin.