Danh sách các tab/trang

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

Kiến trúc đá ngầm kỳ lạ ở Yonaguni - Nhật Bản



Năm 1987, trong khi đi tìm điểm lặn mới và nơi để quan sát cá mập ở Yonaguni, thuộc quần đảo Okinawa, cực tây nam Nhật Bản, Kihachiro Aratake đã "nổi da gà" khi phát hiện ra kiến trúc đá hùng vĩ này. Nhưng vì vùng biển này khá động và có dòng chảy mạnh nên hầu như thế giới chẳng biết đến kiến trúc này mãi cho đến khi có những bức ảnh đầu tiên được đưa lên mạng Internet. Những người nước ngoài đầu tiên đến với kiến trúc đá này là những nhà địa chất học, khảo cổ học. Năm 1997, đài BBC 4, đài Discovery Channel cùng nhiều thợ lặn chuyên nghiệp và nhà kinh tế học kiêm tác giả những đầu sách nổi tiếng về các kiến trúc vĩ đại trên thế giới Graham Hencock đã thực hiện cuộc thám hiểm khám phá toàn bộ kiến trúc khổng lồ này để thu thập thông tin. Ngoài ra, vận động viên lặn tự do Jacques Mayol cũng đã lặn ở đây và viết một quyển sách về chuyến lặn đó.

Đây là một kiến trúc đá nguyên khối và gắn liền với nền đá bên dưới, với rất nhiều những chi tiết rất "phi tự nhiên" như: Cặp trụ đá song song, những lối đi, rãnh nước thoát, các bậc thềm vuông vức, hồ tam giác,... Kiến trúc này nhìn tổng thể là một khối trụ cao 27m rộng 150m x 40m với đỉnh cách mặt nước 5m. Những chi tiết kiến trúc cho thấy đây có thể là một đền thờ cổ đại. Nhưng việc nó làm bằng đá nguyên khối cùng với việc nó chìm dưới đáy biển đang là thử thách lớn nhất đối với giả thiết "nhân tạo" của nó. Nằm trong Tam giác Rồng (hay vùng Biển Ma), kiến trúc này cùng với những kiến trúc khác dưới đáy biển ở Tam giác Quỷ Berbuda dường như đang chứa đựng trong mình rất nhiều bí mật về những nền văn minh cổ đại hoặc thậm chí người ngoài hành tinh...

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

Cảm nghĩ về năm hết Tết đến

(Bài của a.Đỗ Nghĩa)

Một năm đi qua mau. Những ngày vội vã. Xen trong vội vã là những câu chuyện cuối năm ở đâu đó quanh ta, những chuyện không đâu và cũng không ngờ ở thời buổi này rớt trên đầu thảo dân, khiến cho ai dù vô tư nhất cũng phải ngồi suy nghĩ, tự hỏi tại sao như vậy và xen chút lo lắng cho cuộc sống này.

Kết năm tự nhiên muốn né những ồn ào, hình thức. Ỷ i việc nhà bà thị xã lo, tất niên nhóm nhỏ với người thân và những bạn bè xa lâu ngày mới gặp. Những ngày cuối năm gặp lại mấy anh em bạn cũ ở xa về quê ăn Tết. Tưởng chừng mới đây mà đã mười mấy hai chục năm ở phương trời lạ. Chỉ là những thăm hỏi, ôn lại chuyện xưa và những câu chuyện cười. "Hội mỏng" tái hiện một thời "một xị một sô" đúng rượu "Cây Lý" pha sô đa trái Tắc của chị Nguyệt "ù", vui thế. Nhớ Gỏi cá nhà hàng không tên khu bàn Cờ ngày xưa, lâu quá không được ăn lại. Ai đó có qua New York, có giờ ghé nhà hàng Sài Gòn của chị Nguyệt nhớ kêu thử món Gỏi cá ở đó, ăn qua rồi mới khen được.

Ở nhà cũng có khách phương xa về chơi. Anh chị em quây quần, nhà cửa đông vui, thêm nhiều tiếng cười. Nhí nhỏ là người vui nhất vì được ké những chuyến đi chơi. Mọi người ai cũng khen trái cây Việt Nam ngon quá ngon. Nhất là Vú sữa, Mãng cầu và Xoài cá Hòa lộc mùa này. Tiếc là mọi người vì công việc không ở chơi thêm được để nhấm nhi hương vị ngày Tết Nguyên đán.

Trưa Ba mươi, thắp nén nhang trên bàn thờ. Tết đã đến bên thềm. Cầu mong ông bà cho một mùa Xuân mới tới nhà nhà thảo dân. Cầu cho tháng ngày thanh thản và mọi sự thuận hòa.

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

CHÚC MỪNG NĂM MỚI - NĂM NHÂM THÌN


Xin một "quẻ" nhân ngày mùng một Tết:
Năm con Rồng (Nhâm Thìn) hợp với bơi lặn.

H1: Có anh tân binh nhà ta "bắn bài Một" - đầu tiên.

H2: Tụi con đi bơi nè.

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

ZNO - Tín hiệu ngầm chưa xác định dưới đáy đại dương

(theo UFOLOG, trích)

Tháng 3/1966 Hải quân Mỹ đã tiến hành thử nghiệm liên lạc tầm xa ngầm dưới nước. Họ đặt anten dọc theo thềm lục địa 1.000 m. Khi thử nghiệm, có cái gì đó đã xảy ra. Thoạt đầu họ thu được chính tín hiệu đã được phát đi, sau đấy có cái gì tựa như tiếng vọng của tín hiệu này và những thông báo kỳ lạ nào đó, dường như đã được mã hoá.

Việc thử nghiệm được lặp đi lặp lại nhiều lần và vẫn thu được cùng một kết quả. Đại tá Alecs Sanders, một trong những người tham gia, đã thú nhận: có cảm tưởng rằng có ai đang ở dưới vực thẳm đại dương. Họ nhận được tín hiệu của chúng ta, đã bắt chước nó nhằm thu hút sự chú ý của chúng ta và sau đó phát đi thông báo của mình trên sóng này. Khi bắt được những tín hiệu này, người ta phát hiện ra rằng, nó nằm ở một trong những khu vực ít được nghiên cứu của Đại Tây Dương, ở độ sâu 8.000 m.

Hải quân Mỹ không kể lại kết quả giải mã, nhưng các nhà đại dương học quân sự đã tăng cường việc nghiên cứu khu vực này của đáy Đại Tây Dương, và đẩy mạnh các phương án có thể của các phương pháp liên lạc tầm xa ngầm.

Đã hơn 100 năm, các tàu quân sự và tàu thương mại thông báo về các hiện tượng lạ lùng về những vật thể chưa được nhận biết ngầm dưới nước. Đa số liên quan đến khu vực dưới nước của các vịnh Pec xic, Xiam, eo biển Malacca, ...

Vào những năm 1960, Hải quân Mỹ lắp đặt mạng dò âm ngầm toàn cầu. Năm 1991, bên dân sự được phép tiếp cận hệ thống này. Các vị trí nghe được đặt dưới độ sâu vài trăm mét, cho phép nhận biết phần lớn các âm thanh theo dải phổ âm thanh. Từ đó có thể lọc ra tiếng của cá voi, tiếng ồn của tầu ngầm, tiếng băng trôi cọ vào đáy đại dương hay tiếng vang rền của trận động đất ngầm. Tuy nhiên, họ còn nghe thấy một cái gì đó khác. Những nguồn phát chưa được biết đến lan truyền ở khoảng cách rất xa, khắp đại dương. Các bộ cảm biến bố trí ở khắp các hướng khác nhau của địa cầu đang phát hiện ra chúng. Các âm thanh này có tần số thấp, giống như tiếng vang khi làm việc của thiết bị nào đó, hoặc như những tín hiệu gửi cho ai đó. Những âm thanh này được ghi vào máy ghi âm và vặn xoắn với tốc độ rất lớn, mà tai con người có thể phân biệt rõ ràng. Hơn nữa, chúng có những nét đặc biệt về tính cách. Các nhà bác học gọi tên chúng là “đoàn tàu”, “tiếng huýt gió”, “tiếng phanh”, “tiếng rúc”… Nó xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1997 ở Thái Bình Dương.

Một tín hiệu “điều tần” và dường như rất khôn ngoan được đặt tên là “hướng lên” thường xuyên vang lên vào thời kỳ 1991 đến 1994, sau đó đột nhiên biến mất. Nhưng năm nay nó xuất hiện trở lại, tăng cường hơn và đa dạng hơn. Các nhà nghiên cứu băn khoăn: Các tín hiệu của ai - không ai hiểu. Chúng xuất phát chính xác từ đâu - không ai biết. Không thể thu được các nguồn âm thanh bí ẩn này. Chúng dường như cố ý ở cách xa các máy ghi âm và luôn di chuyển. Người ta gọi các hiện tượng dị thường này là NZO - những đối tượng âm thanh chưa được biết.
Hình: Tôi thì "đinh ninh" rằng, đó là âm thanh từ các nhạc công.

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

Điện thoại thông minh và máy tính bảng chịu nước của Fujitsu



Các bạn lặn nay đã có thể tận hưởng các thành quả công nghệ cao trong truyền thông và công nghệ thông tin  khi đang ở dưới nước. Tại triển lãm quốc tế thiết bị điện tử tiêu dùng CES đang diễn ra tại Mỹ hãng Fujitsu đã trình làng không chỉ điện thoại thông minh mà cả máy tính bảng có thể nhúng xuống nước. Điện thoại thông minh có trang bị Wimax không cần có vỏ hộp dày cộm. Thay vào đó, điện thoại Android ES IS12F với bề dày chỉ 6.7 mm trang bị bộ vi xử lý hai nhân 1.2 Ghz. Điện thoại Arrow ES IS12F sử dụng hệ điều hành Android 2.3 và mới chỉ có cho thị trường Nhật.

Fujitsu cũng trưng bày tại CES 2012 máy tính bảng chiu nước Arrow's Tablet. Chiếc máy tính bảng 10.1 -inch này sử dụng Android 3.2 và bộ xử lý hai nhân, và cùng với tính năng chống nước, Arrows Tablet cũng có tính năng điều khiển bằng cử chỉ (điệu bộ) giúp người dùng giao tiếp với máy mà không cần phải đụng chạm tới nó. Hiện chưa có thông tin gì về giá cả và thời gian bán ra Arrow Tablet.
Theo CRN.com

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Đảo Hải tặc Grand Turk và Half Moon Cay ở Caribê

(bài của Phóng viên báo Người lao động – trích)

Tôi may mắn được du ngoạn 7 ngày trên biển Caribbean bằng du thuyền Noordam. Rời cảng Ft.Lauderdale (Florida - Mỹ), sau 2 ngày lênh đênh trên biển, Noordam dừng lại ở bến cảng Dr.Albert Claudis trên đảo Grand Turk. Vừa neo lại, tôi được chứng kiến những chiếc xe nước ngọt chạy thẳng lên đảo. Đây là một nét đặc trưng của riêng Grand Turk mà không hòn đảo nào khác ở Caribbean có được.

Grand Turk được mệnh danh là thiên đường của cướp biển thế kỷ 16 bởi không thế lực nào có thể len lỏi vào quần đảo Caribbean để ngăn cản họ. Thời gian qua đã lâu, những tay cướp biển Caribbean đã chìm sâu vào quá khứ nhưng dấu tích của họ vẫn lưu lại qua những tranh ảnh, điêu khắc trong khách sạn cổ Passangrahan mang dáng dấp một tòa lâu đài.

Trên đảo Grand Turk có hai con đường chính xuyên qua là Front St và Back St. Trên hai con đường này bán rất nhiều sản phẩm bằng da của Ý, máy chụp ảnh của Nhật xen lẫn với hàng hóa của người bản xứ. Kiến trúc trên đảo mang nhiều phong cách với những dải nhà ngăn nắp, thẳng tắp nhìn ra những con dốc dài tựa như ở Đà Lạt. Pháp và Hà Lan là hai ngôn ngữ chính được sử dụng ở đây. Người dân địa phương thích dùng đồng euro, trong khi du khách có thể được "ưu tiên" xài USD.

Tiếp sau tôi đến St.Maarten, hòn đảo được nhà thám hiểm Colombus đặt tên khi ông phát hiện ra nó vào ngày 11/11/1493. St.Maarten có 2 mùa mưa nắng, trong đó mùa mưa kéo dài từ tháng 10 đến tháng 12. Quá trình phát triển hòn đảo này ghi đậm dấu ấn của Hà Lan và Pháp. Năm 1620, những tàu buôn của Hà Lan đã lấy muối từ đảo để bảo quản thức ăn trên những chuyến hải trình xuyên Đại Tây Dương. 9 năm sau, người Pháp đặt chân đến đây. Năm 1631, đội quân Hà Lan chiếm đảo này và thành lập cảng quân sự đầu tiên của mình tại vịnh Caribbean.

Hiện hòn đảo với 130 sắc dân này vẫn là thuộc địa của cả Hà Lan và Pháp với kiểu quản lý chia đôi. Ví dụ, các trường học do Hà Lan cai quản cho học sinh chọn học bằng tiếng Anh hoặc Hà Lan trong khi phía Pháp bắt buộc chọn tiếng Pháp. Một tài xế taxi người Hà Lan kể thêm vật giá bên phía Pháp rất đắt đỏ, còn bên Hà Lan "dễ thở" hơn nhiều. Đường phố trên đảo rất nhỏ và đặc biệt là không thấy bóng dáng một cảnh sát nào, kể cả cảnh sát giao thông. "Trên đảo này chủ yếu là du khách. Ý thức người dân rất cao, không hề có nạn trộm cắp, nài nỉ du khách. Du khách gặp nạn còn được cấp chỗ ở miễn phí và giúp đỡ liên hệ với các tàu du lịch để trở về" - tài xế taxi nói. Tuy vậy, cư dân đảo này có một thú vui gây khổ sở cho du khách, đó là ... nói thách. Để mua búp bê cho con gái, tôi phải trả giá đến 3 lần mới nhận được nụ cười của người bán hàng.

Cũng nằm trong quần đảo Caribbean, Half Moon Cay mê hoặc du khách nhờ bãi biển trắng mịn. Nước trong veo đến độ nhìn rõ những đàn cá li ti bơi tung tăng trong nước. Trên bãi cát có một chiếc tàu cổ bằng gỗ của cướp biển được cải tạo thành nhà trưng bày triển lãm và biểu diễn ca nhạc với dàn hướng dẫn viên cải trang thành cướp biển. Không khí trên bãi biển lúc nào cũng như hội hè với tiếng đàn thùng vui nhộn, những cốc bia đồng giá 4 USD tặng kèm khoai tây chiên. Trong tiếng nhạc mang giai điệu rộn ràng của vùng Caribbean, du khách không ngừng nhún nhảy hào hứng...
Hình: tàu cướp biển ở Half Moon Cay.

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

Đi học lặn scuba ở Koh Samui

(sưu tầm, trích)

Sau khi thoát khỏi sự ngỡ ngàng ban đầu, tôi bắt đầu thở đều hơn – tôi đã biết tự điều tiết. Việc chuyển cảm giác từ một trọng lượng nặng nề đè nặng lên mình sang không trọng lượng là một cảm giác tuyệt vời, tôi chắc chắn đó là điều thú vị hơn nhiều so với ở trên bờ. Tôi như tìm về nơi nguồn gốc của loài người ... Rồi lát sau, tâm trí của tôi hướng vào các sinh vật biển.

Cuộc hành trình để được chứng chỉ “mở nước” của tôi bắt đầu từ bờ biển Koh Samui. Nằm ở vùng thôn dã Fisherman's Village của Bophut, các nhân viên của câu lạc bộ lặn ở đây rất thân thiện. Trong hai ngày, chúng tôi dành thời gian trên lớp học và trong hồ bơi, để chuẩn bị cho bốn cú lặn “vùng nước mở”. Mặc dù lặn “vùng nước mở” là một cái gì đó mà tôi muốn làm, nhưng tôi vẫn còn đôi chút sợ hãi, ví dụ nếu bị cá mập tấn công thì sao nhỉ. Tilo, huấn luyện viên, đảm bảo với tôi rằng điều này sẽ không xảy ra. Yên tâm là tất cả những gì tôi cần !

Cú lặn biển đầu tiên của tôi có đôi chút khó khăn. Có quá nhiều thứ tác động lên tôi, thật khó để xử lí tất cả trong cùng một lúc. Chúng tôi chia thành nhóm hai người một. Tôi đi xuống theo sự hướng dẫn chu đáo của Tilo. Xuống từ từ cho phép tôi có thời gian để lấy lại cân bằng đôi tai và lấy lại mức độ thoải mái cho tôi. Chuyến lặn tại Koh Yippon là một chuyến vui vẻ, mặc dù tầm nhìn hơi thấp. Tâm trí tôi có sự thay đổi. Niềm đam mê của tôi cộng với tất cả mọi thứ xung quanh đã hòa tan tôi khi chúng tôi lặn ở đó.

Chuyến lặn tiếp theo của chúng tôi còn thú vị hơn. Koh Wao là một cove cách biệt ở Ang Thong (công viên biển quốc gia), với một dải đất chạy dài ra che chở. Nước biển ở đây rất sạch, trong vắt, và là một môi trường phong phú sinh vật biển. Hàng đàn cá chen chúc nhau làm tôi như đang nằm ở giữa một điểm ách tắc giao thông. Cứ sau mỗi chuyển động tiến của tôi, đàn cá lại đồng loạt di chuyển ra xung quanh tôi.

Vào ngày cuối cùng, chúng tôi lặn ở Sail Rock, một điểm lặn tuyệt vời của Koh Tao. Mặc dù nó trông demur trên bề mặt, nhưng dưới mặt nước, nó phát triển thành một rừng san hô với những mảng tường rung động, lắc lư, scampering, và trải rộng dưới đáy đại dương. Thực hiện xong kỹ năng cuối cùng, tôi đã tốt nghiệp. Từ nay tôi không còn là một học sinh mà đã là một thợ lặn.
Hình: bơi bằng ống thở (không liên quan bài viết)