(Theo scubadiving.com, trích dịch)
Ken là thợ lặn giải trí 37 tuổi. Anh lặn chưa nhiều nhưng
rất yêu môn thể thao này. Anh thích đi lặn để hy vọng có cơ hội kết nối với các
thợ lặn để có thêm kinh nghiệm và để tìm một bạn lặn cặp đôi(*).
Trên tàu lặn hôm đó, ngoài khách lẻ là Ken, có một nhóm lặn bảy
người. Họ là những thợ lặn có kinh nghiệm. Họ trao đổi với nhau về những gì họ
sẽ có trong cú lặn tham quan xác tàu đắm sắp tiến hành. Ken lắng nghe họ như
một sự học hỏi.
Tại điểm lặn, Divemaster(**) địa phương thông báo với các
khách lặn các thông số về biển, sau đó nói với họ là đã có thể xuống nước. Các
khách trên tàu quyết định cùng lặn với nhau “như một nhóm” (nhưng không có ai
đứng ra làm trưởng nhóm). Ken lắng nghe kế hoạch của nhóm lặn: một cú lặn khảo
sát 30 phút bên ngoài xác tàu, với độ sâu tối đa 80 feet. Ken đã đi xuống cùng
với họ và bơi đi, hoàn toàn tốt đẹp…
Tuy Divemaster có đề cập đến một dòng chảy mạnh dưới đáy,
nhưng Ken không hiểu được điều đó có nghĩa là sao, do vậy anh suy nghĩ là cứ đơn
giản bám theo nhóm là xong. Ken bơi lùi lại một chút so với nhóm để anh có thể
“giữ một mắt” với nhóm. Cả nhóm lặn bơi dọc theo chiều dài của xác tàu ở một phía
hông của xác tàu để tránh dòng chảy. Ken bơi rất chăm chỉ, nhưng do dòng chảy,
nên dần dà không thể bắt kịp nhóm. Nhịp thở của anh trở nên gấp. Ken dừng lại,
vịn vào xác tàu để nghỉ một chút.
…Ken nhìn quanh, anh không thấy bất cứ ai trong nhóm. Anh
bắt đầu lo lắng. Anh nổi một chút để xem có thể nhìn thấy ai đó trong nhóm
không. Khi anh vừa nhô lên khỏi hông xác tàu, thì ngay lập tức, cơ thể anh phải
chiến đấu với một dòng chảy mạnh. Anh bị chúng đẩy đi tuốt luốt…
Không ai nhận ra Ken bị lạc, cả nhóm cứ thong dong lặn theo kế
hoạch cho tới khi gặp dây neo tàu lặn. Họ bám vào dây neo và đi lên bề mặt. Họ giật
mình khi một người trong nhóm chợt thấy Ken nổi lên bề mặt, cách họ chừng 40 mét.
Họ nghe tiếng Ken gọi giúp đỡ, và sau đó anh ta chìm nghỉm...
Thợ lặn nói:
Cùng lặn “như một nhóm” không phải là điều dở cho một kẻ mới
gia nhập, nhưng sai lầm của nhóm bảy người là đã đồng ý cho khách lẻ “nhập
đoàn” nhưng lại không giao lưu với kẻ đó, sẽ dẫn tới việc kẻ đó rất dễ bị bỏ rơi
trong chuyến lặn. Điều này đặc biệt đúng khi kẻ đó là người có ít kinh nghiệm
hơn so với phần còn lại của nhóm. Không một ai nhớ Ken cho đến khi họ đã trở
lại bề mặt.
Thứ hai, Divemaster địa phương đã rút ngắn cuộc họp phổ biến
kế hoạch lặn, vì nghĩ rằng tất cả khách lặn đều đã đủ kinh nghiệm, mà không
nhận ra rằng Ken là mới. Kể cả với khách lặn quen thuộc, Divemaster vẫn phải
làm hết sức mình để đảm bảo rằng tất cả mọi người đã lắng nghe. Đồng thời Divemaster
cần phải cung cấp đầy đủ và chi tiết cho khách lặn về những biến động đột xuất của
biển.
Về phía Ken:
-Lẽ ra anh nên nói với nhóm lặn rằng anh thiếu kinh nghiệm với
chuyến lặn này.
-Trong khi lặn, anh ta nên núp bên hông xác tàu để nó che
chắn dòng chảy cho mình, hoặc nổi lên bề mặt khi thấy rằng mình đã bị lạc.
-Trước khi bị lạc Ken đã gặp rắc rối. Lẽ ra anh ta nên ra
tín hiệu cho một thợ lặn bất kỳ là mình đã gặp rắc rối. Chắc chắn bạn lặn sẽ giúp
đỡ, hoặc sẽ đưa anh ta trở lại tàu lặn. Panic là một trong các nguyên nhân
chính gây tai nạn lặn. Ở đây Ken đã chăm chỉ bơi ngược dòng nên đã bị thở gấp,
thậm chí có thể đã bị khó thở. Khi đó, anh nên lựa chọn phương án nổi lên bề
mặt – nơi mà loài người có thể thở thoải mái.
-Ken đã lên tới bề mặt nhưng đã không bơm BCD hoặc tháo đai
chì.
Hôm đó tàu lặn mất tới 45 phút mới tìm thấy Ken. Họ đã cố
gắng làm hồi sức cấp cứu cho anh ta, nhưng không thành công. Khám nghiệm tử thi
cho thấy Ken đã bị tổn thương do áp lực động mạch phổi và một thuyên tắc khí
động mạch (AGE), có thể gây ra bởi sự nổi lên quá nhanh.
Mặc dù bình lặn của Ken vẫn còn nhiều không khí, nhưng anh đã
nín thở khi đi lên: Áp lực nước giảm và không khí trong cơ thể nở ra gây tác
động xấu cho phổi và cho sự lưu thông máu trong động mạch, dẫn tới triệu chứng
strokelike mất ý thức. Triệu chứng này thường xuất hiện trong vòng vài phút trước
khi lên tới bề mặt, làm thợ lặn có thể bị mất ý thức gần như lập tức. Do vậy Ken
đã không bơm BCD nên bị chìm xuống và chết vì đuối nước.
Bài học:
-Hãy cùng lặn với một người bạn thân hoặc với Divemaster.
-Hãy ôn lại các kỹ năng an toàn, bao gồm gỡ và đeo kính lặn
dưới đáy biển; điều chỉnh cân bằng; kiểm soát lượng khí thở; dùng miệng thổi phồng
BCD của bạn.
-Nếu bị lạc nhóm, bạn tìm kiếm nhóm lặn không dài hơn một
phút, và nếu không thấy thì làm một cú đi lên bề mặt có kiểm soát.
-Nếu bạn có lo âu khi ở dưới nước, hãy tìm một chỗ để bám, và
tiến hành thở chậm và sâu.
(*) Khác với bên ta (là gói dịch vụ lặn đã bao gồm
Divemaster), ở nhiều nước, dịch vụ lặn có nhiều gói, trong đó có gói không có
Divemaster đi cùng. Để sử dụng gói này, khách lặn phải tự thiết lập nhóm lặn
cho mình.
(**) Xin xem trong “Tự điển Lanbien” ở trên cùng bên phải
trang tin này.