Danh sách các tab/trang

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Hãy nhìn, nhưng không chạm tay

(Sưu tầm, trích dịch)

Hãy nhìn, nhưng không chạm tay – bạn đã nghe điều này từ khi nhập môn lặn. Nhưng bây giờ bạn đã là kẻ có nhiều giờ lặn, bạn đã trưởng thành, bạn không phải nghe bất cứ ai hoặc một cái gì đó giống như thế. Tại sao bạn không chọc ngón tay vào một khe đá để kiểm tra xem trong đó ?

Đầu tiên và quan trọng nhất, đó là sự an toàn của bạn. Bạn chọc ngón tay vào khe đá, ở đó có thể chẳng có gì, nhưng nó cũng có thể là nhà của một con cua, lươn moray hoặc một động vật biển có gai độc.

Thứ hai, bạn là
động vật trên cạn. Bạn không có vây, có mang, bạn vụng về, lóng ngóng trong lòng biển. Nhiều sinh vật dưới biển mng mnh hơn so với vẻ bên ngoài của nó và bạn sẽ làm tổn thương chúng.

Thứ ba, đại dương là một nơi bí ẩn
–  ngay cả với các nhà hải dương học – và bạn không bao giờ biết hết những hậu quả từ các hành động của bạn. Một vật ẩn trong đám cỏ chân ngỗng có thể cho bạn một vết cắt.

Thứ tư, đại dương
vô cùng vĩ đại, nên ngay cả một thợ lặn đầy bản lãnh cũng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh trước nó.

Lý do cuối cùng
, nhưng chắc chắn không phải là ít, bạn sẽ không biết chạm vào một động vật hoặc thực vật nào đó lại bị vi phạm pháp luật của nước sở tại (trong khi có thể ở nước của bạn thì không sao). Đó là những loài động thực vật bị đe dọa được pháp luật bảo vệ. Với mọi động vật, dù lớn nhỏ, tốt nhất là bạn sử dụng đôi mắt, không có sự tham dự của bàn tay.

Lời góp của bạn Cristina Zenato (trích dịch)
Khi tôi được tiếp cận về chủ đề này, nếu một thợ lặn đã từng ăn thịt cá mập, thì người ta chuyển anh ta sang hàng ngũ bên “”. Sau gần 20 năm nuôi và làm việc với cá mập trong khu vực kiểm soát của chúng tôi, đồng thời đi du lịch đến nhiều điểm xa xôi để quan sát chúng về “thực đơn” và sự tương tác trong các hoạt động khác của cá mập, thì câu trả lời “có/không” của tôi thường rất thận trọng.
Những năm làm việc đã chỉ ra cho tôi rằng, rất nhiều loài động vật biển đã tiếp xúc với con người nhưng chúng không bao giờ vượt qua ranh giới giữa thợ lặn cho chúng thức ăn và thợ lặn không cho chúng thức ăn. Cá mập là một ví dụ điển hình. Khi người ta buộc tội tôi đã “dạy” cá mập tấn công thợ lặn, tôi trả lời họ rằng, cá mập đã học được điều này (tức tấn công thợ lặn) từ việc dân chài tấn công chúng – những lưỡi câu và cây lao – với mục đích tạo nguồn thực phẩm cho chính con người.
Nếu cá mập thực phẩm của con người, thì chúng tôi đã không bao giờ có cơ hội lặn ngắm cá mập ở Bahamas được. Trong những vùng biển chúng tôi đi qua, chỉ có một trường hợp cá mập tấn công thợ lặn. Tuy nhiên spearfishermennhững người thường xuyên đánh bắt cá – sẽ là người đầu tiên nói với bạn rằng, họ bơi lặn hàng trăm lần để săn lùng con mồi, nhưng đều không hề nhìn thấy một con cá mập. Nhưng ngay sau khi họ đâm được một con cá, thì sẽ có một con cá mập xuất hiện, như đi ra từ cõi hư không, để ăn cướp con cá bị đâm.
Qua sự hoạt động của chúng, chúng tôi đã học được rằng, hầu hết động vật lại tử tế hơn con người. Ăn là một hành động nghiêm trọng và nguy hiểm tiềm tàng, tôi biết điều này và đánh giá cao nó. Tôi có niềm tin vững chắc trong các thủ tục, an toàn và giao thức. Đằng sau công việc cho ăn, mà có thể xem dễ dàng, có những thủ tục để kiểm soát các thực phẩm và sơ tán của các thợ lặn, và làm việc theo nhóm bởi các chuyên gia được đào tạo.

Không có nhận xét nào: