Đừng nên bỏ sót yếu tố cơ bắp.
Một số bằng chứng cho thấy đối
với các môn thể thao đòi hỏi sức lực hay năng lượng cao, như cử tạ, thì các hạn
chế liên quan đến độ tuổi có thể nằm ở các cơ xương, những cơ di chuyển xương
và khớp của cơ thể.
Đối với các vận động viên cử tạ
trên 40 tuổi (trình độ chuyên nghiệp), thành tích sẽ sụt giảm đột ngột so với
các vận động viên sức bền trong các môn thể thao như chạy, bơi và đua xe đạp.
Đây là điều dễ hiểu bởi cử tạ sử dụng các sợi cơ bắp loại 2 (gọi là nhóm co rút
nhanh) để tạo ra sức lực. Nghiên cứu chỉ ra những tế bào này sẽ sụt giảm về số
lượng và chức năng theo tuổi tác.
Không chỉ những tế bào này sẽ
sụt giảm theo tuổi tác, mà hiện tượng này còn xuất hiện ở các tế bào hỗ trợ sự
phục hồi và sinh trưởng của các cơ xương khi giảm thiểu việc tập luyện.
Những sự sụt giảm theo tuổi tác
này không quá rõ rệt như trong nhóm cơ loại I, những sợi cơ có liên hệ chặt chẽ
với các bài tập sức bền.
Thời gian hồi phục có thể kéo
dài lâu hơn.
Khi già đi, có nhiều vận động
viên phàn nàn rằng khả năng phục hồi từ các bài tập nặng nhọc cũng sụt giảm
theo.
Điều này có thể tác động đến
cường độ và khối lượng tập luyện của tất cả các vận động viên. Nhưng trong
nhiều môn thể thao đòi hỏi sự va chạm, như bóng bầu dục Mỹ, việc hồi phục từ
các chấn thương và ảnh hưởng tích lũy của các cú va chạm nặng đã trở thành một
nhân tố hạn chế khả năng tiếp tục thi đấu ở các cấp độ cao nhất.
Lấy ví dụ, mùa bóng năm ngoái
chỉ có hai vận động viên ở Giải Bóng bầu dục Quốc gia Mỹ NFL là Sav Rocca từ
đội Washington Redskins và Adam Vinatieri từ đội Indianapolis Colts hiện vẫn
đang chơi dù đã bước sang ngưỡng tuổi 40.
Các chấn thương cũng tác động
xấu đến những người chơi các môn thể thao không va chạm. Đối với các vận động
viên chuyên nghiệp, việc gặp phải nhiều chấn thương trong quá trình tập luyện
cũng dẫn tới sự sụt giảm cường độ và khối lượng tập luyện, dẫn tới thành tích
kém hơn trong ngày thi đấu.
Tâp luyện tốt hơn có thể giúp
duy trì phong độ đỉnh cao.
Tuy rốt cuộc tất cả các vận
động viên sẽ suy giảm trong các cuộc đua thành tích do tuổi tác, nhưng với sự
tập luyện và các bài tập phục hồi tốt hơn, trong những năm tới có lẽ chúng ta
sẽ chứng kiến nhiều hơn các vận động viên ở tầm tuổi 40 vẫn có thể tranh tài ở
cấp độ thể thao cao nhất. Bằng cách “tập luyện thông minh hơn, thay vì nặng
hơn”, các vận động viên có thể giảm thiểu nguy cơ chấn thương, tối đa hóa thành
quả từ việc tập luyện và giảm thiểu các ảnh hưởng của lão hóa.
Các vận động viên già cần nhiều
thời gian hồi phục và thích ứng với việc tập luyện, nên các kế hoạch tập luyện
cần phải thay đổi theo độ tuổi.
Lấy ví dụ, các bài tập cường độ
cao, cách quãng chỉ tập trung vào chất lượng của việc luyện tập, thay vì khối
lượng tập luyện đơn thuần, và có thể được các vận động viên già sử dụng hiệu
quả để cải thiện sức bền.
Việc tập luyện nhiều môn thể
thao đồng thời, như cử tạ và yoga, có thể giúp duy trì khối lượng và độ dẻo dai
của cơ bắp, và giảm thiểu các chấn thương do vận động quá sức ở các vận động
viên sức bền.
Việc nhấn mạnh vào các chiến
lược “phục hồi tích cực” (một cuộc chạy hay bơi thư giãn vào những ngày nghỉ)
và một thói quen ngủ nghỉ tốt hơn là điều quan trọng đối với các vận động viên
ở mọi lứa tuổi, nhưng lại trở nên đặc biệt thiết yếu đối với các vận động viên
già hơn.
Tuy nhiên, sự sụt giảm thành
tích không chỉ đề cập đến sự thay đổi thể chất. Khi chúng ta già đi, động lực
tập luyện nội tại cũng giảm dần. Ngay cả trong cộng đồng vận động viên, động
lực tập luyện có thể thay đổi từ việc đặt ra các kỷ lục cá nhân sang việc duy
trì sự sức khỏe và sự tích cực. Và đó là một động lực tuyệt vời cho tất cả vận
động viên ở mọi lứa tuổi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét