Khi
đã tập bơi rồi thì tôi chắc Bác nào cũng muốn được gọi là kình ngư bơi đường
trường (distance swimmer như tên gọi của nhóm). Tuy nhiên định nghĩa như thế
nào thì hình như không có, hoặc không rõ rang, nên thôi, cứ khi nào ta bơi dài
hơn các cự ly của các cuộc thi chinh thức trong bể bơi thì gọi là distance
swimmer hay bơi trên 1.500m thì là kình ngư.
Mỗi
môn chơi đều có các mốc nhất định, ví dụ như chạy đường trường sẽ là 42km
Marathon thần thánh, 100 km rồi 100 dặm tăng dần lên, triathlon là 5150, 70.3,
140.6, 520, thì bơi cũng thế, bạn phải chinh phục các cự ly 2km, 3.8km (ironman
swim leg distance), 5km và khi nào bạn đạt 10km sẽ được gọi là marathon
swimmer. Cái này có định nghĩa hẳn hoi của FINA chứ không phải bịa đâu
nha.
10km cũng là một chỉ tiêu mà tôi đặt ra cho năm 2016. Nếu như
năm ngoái tôi bơi 5km nhưng vẫn failed KPI vì ôm đồm thêm mốc 2h nên năm nay
tôi dấu béng tốc độ đi, chỉ tập trung vào cự ly. Do một vài lý do nên buổi bơi
chỉ có 3 người tham gia, gồm anh Thuy Beo, Cao Cao Ha và tôi. Tôi cũng tự
nhủ, chỉ cần về đích là mình trong top 3 và có huy chương. Ha ha ha.
Lần bơi dài nhất của tôi trước đó là 6.8km vào tháng 7 hết 3h20
phút ~ 2km/h hay pace 3’/100m. Trong suốt quá trình tập luyện cho (chuyến đi) Langkawi tôi
cũng chỉ bơi 2 buổi/ tuần trong 1h đồng hồ với cự ly khoảng 1km. Các buổi bơi
đấy đều là chơi đùa với ku Beo, tập nếu có thì nhẹ nhàng sao cho có thể bơi
thong thả nhất chứ không chú trọng tới tốc độ và thành tích. Sức bền và tâm lý
sẽ cậy nhờ vào các bài tập chạy bộ, đạp xe và gym. 3 buổi bơi dài duy nhất
trước challeng là:
- Hồ Núi Cốc, Thái nguyên: Cự ly 3km, thời gian 1h30, tốc độ 2km/h và pace 3’/100m
- Hồ Đồng Quang, Sóc sơn: Cự ly 3.4km, thời gian 1h40, tốc độ 2km/h và pace 3’/100m
- Hồ Núi Cốc, Thái nguyên: Cự ly 3km, thời gian 1h30, tốc độ 2km/h và pace 3’/100m
- Hồ Đồng Quang, Sóc sơn: Cự ly 3.4km, thời gian 1h40, tốc độ 2km/h và pace 3’/100m
- Sau đó là Langkawi: cự ly 3.8km, thời gian 1h40, tốc độ
2.25km/h, pace 2’40/100m
Nếu như chạy tôi có biệt hiệu (mà anh em hay gọi) là Lâm 1:90 vì
đó là thành tích HM bất biến của tôi trong 2 năm gần đây, thì dường như 2km/h là
tốc độ bơi cố định bất kể bơi dài hay ngắn, bơi bể hay open water, lake or
ocean, nên dự kiến tôi mất 5h cho cái challenge 10k này. Đối với mấy món đường
trường này, nhất là cự ly mình chưa chơi bao giờ thì negative split là không
thể, nên tôi quyết định bơi nhanh hơn chút ở 1-2h đầu, tầm 2.25km/h ~ pace
2’40/100. Với pace này thì mỗi 20’ tôi sẽ bơi được chừng 750 – 800m. Đồng hồ
Garmin tôi cũng set alert 20’ để nghỉ mà không cần quan tâm tới quãng đường.
Giống
như (hồi nhóm đi bơi ở) Langkawi, tôi dự kiến uống nước mỗi 20’ và ăn 1 gói gel mỗi 60’ nên tôi
mang theo 2 bình nước xe đạp pha sẵn oresol và 5 gói gel. Tai nghe Ipod được
ông em nạp thêm ít nhạc nhõe vì máy tính tôi không có Itune. Bảo nó nạp cho ít
nhạc nhẹ nhàng thư giãn, chủ quan không kiểm tra nên nó lại load cho một đống nhạc
rap nghe nhức hết cả đầu.
6h47, 3 anh em chụp phát ảnh tự sướng úp FB rồi xuất phát. Bác
Thủy béo mũ trắng đỏ, thương hiệu đội bơi của bác ý, Cao Hà đội mũ vàng còn tôi
đầu trần do không quen đội mũ. 3 tuần liên tiếp không xuống nước, cũng không kiểm tra
lại quân tư trang nên bơi vài vòng tôi phát hiện ra kính bơi Biofuse bị vào
nước. Chỉnh choạc các kiểu vẫn không ổn nên tôi thay tôi sang kính gương mang
dự phòng mặc dù biết rằng đeo kính này tối um, gần như không thấy đường. Thêm
được vài vòng thì cảm thấy không ổn, bơi căng thẳng quá thì làm sao trụ nổi cho
5h đồng hồ nên tôi thay lại kính cũ, chấp nhận dừng lại chỉnh kính thường xuyên
để đỡ vào nước. tạm thời tôi tập trung vào bơi để quên đi cái kính vào nước.
Cao hà và Thủy béo bơi rất đều và nhanh, trung bình 2 bác này vượt tôi sau
khoảng 3 vòng tức là bơi với tốc độ gấp 4/3 lần tôi ~ 3km/h. Không đua được với
2 ông này nên tôi cứ tập trung bơi theo pace rùa đã định của mình.
Được khoảng
hơn 1h đồng hồ tôi bỗng thấy bác Thủy béo bơi ngửa, hơi ngạc nhiên nhưng tôi tự
nhủ bơi dài nhiều vấn đề xảy ra và có thể đấy là chiến thuật của bác ý. Một lúc
sau lại thấy bác Thủy chuyển sang bơi bướm làm tôi đi hết từ ngạc nhiên này
sang ngạc nhiên khác. Áp lực quá nên tôi dừng lại làm ngụm nước và quan sát kỹ
2 đối thủ. Cao Hà mũ vàng vẫn thế nhưng nhân vật mũ đỏ là giáo sư Thịnh Hói chứ ko phải Thủy béo.
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Mất công lên bờ ăn gel nên tôi đánh liều đến hỏi bác cứu
hộ xem có cái kính dự phòng nào không, may quá bác có 1 kính bơi Phoenix xanh khá là
ngon lành nên từ đó tới cuối buổi tôi có thể thong thả bơi như những lần trước
mà không cần phải tập trung vào kính và nước nữa. (còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét