(bài của Phóng viên báo Người lao động – trích)
Tôi may mắn được du ngoạn 7 ngày trên biển Caribbean bằng du thuyền Noordam. Rời cảng Ft.Lauderdale (Florida - Mỹ), sau 2 ngày lênh đênh trên biển, Noordam dừng lại ở bến cảng Dr.Albert Claudis trên đảo Grand Turk. Vừa neo lại, tôi được chứng kiến những chiếc xe nước ngọt chạy thẳng lên đảo. Đây là một nét đặc trưng của riêng Grand Turk mà không hòn đảo nào khác ở Caribbean có được.
Grand Turk được mệnh danh là thiên đường của cướp biển thế kỷ 16 bởi không thế lực nào có thể len lỏi vào quần đảo Caribbean để ngăn cản họ. Thời gian qua đã lâu, những tay cướp biển Caribbean đã chìm sâu vào quá khứ nhưng dấu tích của họ vẫn lưu lại qua những tranh ảnh, điêu khắc trong khách sạn cổ Passangrahan mang dáng dấp một tòa lâu đài.
Trên đảo Grand Turk có hai con đường chính xuyên qua là Front St và Back St. Trên hai con đường này bán rất nhiều sản phẩm bằng da của Ý, máy chụp ảnh của Nhật xen lẫn với hàng hóa của người bản xứ. Kiến trúc trên đảo mang nhiều phong cách với những dải nhà ngăn nắp, thẳng tắp nhìn ra những con dốc dài tựa như ở Đà Lạt. Pháp và Hà Lan là hai ngôn ngữ chính được sử dụng ở đây. Người dân địa phương thích dùng đồng euro, trong khi du khách có thể được "ưu tiên" xài USD.
Tiếp sau tôi đến St.Maarten, hòn đảo được nhà thám hiểm Colombus đặt tên khi ông phát hiện ra nó vào ngày 11/11/1493. St.Maarten có 2 mùa mưa nắng, trong đó mùa mưa kéo dài từ tháng 10 đến tháng 12. Quá trình phát triển hòn đảo này ghi đậm dấu ấn của Hà Lan và Pháp. Năm 1620, những tàu buôn của Hà Lan đã lấy muối từ đảo để bảo quản thức ăn trên những chuyến hải trình xuyên Đại Tây Dương. 9 năm sau, người Pháp đặt chân đến đây. Năm 1631, đội quân Hà Lan chiếm đảo này và thành lập cảng quân sự đầu tiên của mình tại vịnh Caribbean.
Hiện hòn đảo với 130 sắc dân này vẫn là thuộc địa của cả Hà Lan và Pháp với kiểu quản lý chia đôi. Ví dụ, các trường học do Hà Lan cai quản cho học sinh chọn học bằng tiếng Anh hoặc Hà Lan trong khi phía Pháp bắt buộc chọn tiếng Pháp. Một tài xế taxi người Hà Lan kể thêm vật giá bên phía Pháp rất đắt đỏ, còn bên Hà Lan "dễ thở" hơn nhiều. Đường phố trên đảo rất nhỏ và đặc biệt là không thấy bóng dáng một cảnh sát nào, kể cả cảnh sát giao thông. "Trên đảo này chủ yếu là du khách. Ý thức người dân rất cao, không hề có nạn trộm cắp, nài nỉ du khách. Du khách gặp nạn còn được cấp chỗ ở miễn phí và giúp đỡ liên hệ với các tàu du lịch để trở về" - tài xế taxi nói. Tuy vậy, cư dân đảo này có một thú vui gây khổ sở cho du khách, đó là ... nói thách. Để mua búp bê cho con gái, tôi phải trả giá đến 3 lần mới nhận được nụ cười của người bán hàng.
Cũng nằm trong quần đảo Caribbean, Half Moon Cay mê hoặc du khách nhờ bãi biển trắng mịn. Nước trong veo đến độ nhìn rõ những đàn cá li ti bơi tung tăng trong nước. Trên bãi cát có một chiếc tàu cổ bằng gỗ của cướp biển được cải tạo thành nhà trưng bày triển lãm và biểu diễn ca nhạc với dàn hướng dẫn viên cải trang thành cướp biển. Không khí trên bãi biển lúc nào cũng như hội hè với tiếng đàn thùng vui nhộn, những cốc bia đồng giá 4 USD tặng kèm khoai tây chiên. Trong tiếng nhạc mang giai điệu rộn ràng của vùng Caribbean, du khách không ngừng nhún nhảy hào hứng...
Hình: tàu cướp biển ở Half Moon Cay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét