(Bài của a.Đỗ Nghĩa)
Một năm đi qua mau. Những ngày vội vã. Xen trong vội vã là những câu chuyện cuối năm ở đâu đó quanh ta, những chuyện không đâu và cũng không ngờ ở thời buổi này rớt trên đầu thảo dân, khiến cho ai dù vô tư nhất cũng phải ngồi suy nghĩ, tự hỏi tại sao như vậy và xen chút lo lắng cho cuộc sống này.
Kết năm tự nhiên muốn né những ồn ào, hình thức. Ỷ i việc nhà bà thị xã lo, tất niên nhóm nhỏ với người thân và những bạn bè xa lâu ngày mới gặp. Những ngày cuối năm gặp lại mấy anh em bạn cũ ở xa về quê ăn Tết. Tưởng chừng mới đây mà đã mười mấy hai chục năm ở phương trời lạ. Chỉ là những thăm hỏi, ôn lại chuyện xưa và những câu chuyện cười. "Hội mỏng" tái hiện một thời "một xị một sô" đúng rượu "Cây Lý" pha sô đa trái Tắc của chị Nguyệt "ù", vui thế. Nhớ Gỏi cá nhà hàng không tên khu bàn Cờ ngày xưa, lâu quá không được ăn lại. Ai đó có qua New York, có giờ ghé nhà hàng Sài Gòn của chị Nguyệt nhớ kêu thử món Gỏi cá ở đó, ăn qua rồi mới khen được.
Ở nhà cũng có khách phương xa về chơi. Anh chị em quây quần, nhà cửa đông vui, thêm nhiều tiếng cười. Nhí nhỏ là người vui nhất vì được ké những chuyến đi chơi. Mọi người ai cũng khen trái cây Việt Nam ngon quá ngon. Nhất là Vú sữa, Mãng cầu và Xoài cá Hòa lộc mùa này. Tiếc là mọi người vì công việc không ở chơi thêm được để nhấm nhi hương vị ngày Tết Nguyên đán.
Trưa Ba mươi, thắp nén nhang trên bàn thờ. Tết đã đến bên thềm. Cầu mong ông bà cho một mùa Xuân mới tới nhà nhà thảo dân. Cầu cho tháng ngày thanh thản và mọi sự thuận hòa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét