Danh sách các tab/trang

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Phán đoán đúng các tình huống đều xuất phát từ kinh nghiệm…

(Sưu tầm, trích dịch)

Phán đoán đúng các tình huống đều xuất phát từ kinh nghiệm, nhưng kinh nghiệm lại phát sinh như là kết quả của sự phán đoán sai lầm.

Trong hơn mười năm qua, chúng tôi (tác giả) đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm lặn, trong đó, Paul Heinerth, bạn tôi, và tôi, trong thời gian gần đây đã thường xuyên ở Yucatan để khám phá một hệ thống hang động mà chúng tôi đã phát hiện ra từ ba năm trước.

Paul và tôi dự
kiến sử dụng sự hỗ trợ của một nhóm thợ lặn địa phương, nhưng khi đến nơi, chúng tôi mới biết rằng họ đã được mời tham gia với các doanh nghiệp du lịch giải trí. Tuy có chút bối rối nhưng chúng tôi vẫn quyết tâm lặn, vì Paul và tôi đã được trang bị các thiết bị đáng tin cậy. Với thiết bị Rebreathers(**) đời mới, khí thở sử dụng hỗn hợp Helium, chúng tôi đã chui vô những hang động ngầm dài tới 400 feet. Thiết bị đời mới thật tuyệt vời, chứ hồi xưa, Sistema Dos Ojos, người đầu tiên thăm dò hang động, đã phải mệt mỏi với hàng chùm chai khí trên người, hao tốn rất nhiều quyết tâm và sức lực. Một sự kết hợp của niềm đam mê và ý chí đã đưa đẩy Paul và tôi, trong hai ngày liên tiếp, chui sâu tới 400 feet.

... Và rồi một cái gì đó, không có cảnh báo trước, đã tác động lên cơ thể tôi: Cảm giác kiến ​​bò dưới da đùi của tôi tại độ sâu 60 feet trong khi giải nén(*). Nó tấn công vào tôi từ từ. Tôi có cảm giác ngứa và chỉ muốn gãi xuyên lớp trilaminate và lớp lót của bộ đồ lặn. Tôi chưa bao giờ bị một cảm giác như thế. Một cơn đau ngày càng tăng vai, tới mức làm cho tôi phải rất khó khăn để bỏ qua. Tôi kéo dài thời gian giải nén và thận trọng nổi lên mặt nước, nhưng vẫn không khỏi. Tôi mệt mỏi để làm bất cứ điều gì khác ngoài việc thở oxy uống nước. Quyết tâm của tôi bị xói mòn. Tôi đã mất đi khả năng để tự giúp bản thân mình ... Tôi lo lắng ...

Nhìn lại,
chúng tôi đã đúc kết được điều rất quan trọng:

Các triệu chứng DCS(*) thường vượt qua khả năng của thợ lặn làm họ bối rối. Tôi tin chắc rằng, lúc đó người bệnh tự biết được là họ cần sự giúp đỡ, nhưng đơn giản là họ không thể yêu cầu được. Nó làm cho họ cảm thấy như bị say rượu, nó có thể ảnh hưởng đến sự phát huy khả năng của họ. Điều quan trọng là người khác trong nhóm phải biết và đưa ra quyết định giúp nạn nhân DCS.

Thứ hai, oxy là một đồng minh mạnh.
Sử dụng khí giàu oxy đã cứu tôi khỏi sự cố nghiêm trọng.

Cuối cùng, các tác động tâm lý lâu dài của một sự cố DCS cần được thảo luận rộng rãi hơn.
Chúng tôi đã loại bỏ hoàn toàn thuật ngữ, trong đó, chia bệnh giải nén (DCS) thành hai loại “đáng lo ngại” không đáng lo ngại”. Nó hoàn toàn không khác gì một chấn thương của cầu thủ bóng đá. Nó là một chấn thương thể thao theo đúng nghĩa đen.

(*) Xin xem Tự điển Lanbien ở trên cùng bên phải trang tin này.

(**) Rebreather là loại thiết bị thở tuần hoàn (thiết bị thở mạch kín). Ngoài chai khí nén và các phụ kiện giống như thiết bị Scuba thông dụng, chúng còn có bình hóa chất có tác dụng lọc khí CO2 từ hơi thở ra của thợ lặn, và đưa khí sạch trở về cho thợ lặn tái sử dụng. Dùng Rebreather rất “kinh tế” vì thợ lặn không cần mang theo nhiều chai khí.

H: Lặn hang động ngầm (hình chỉ có tính minh họa). 

Không có nhận xét nào: