Tôi (tác giả) có người bạn là một thợ
lặn được nhiều người công nhận là xuất sắc, nhưng những gì tôi quan sát được ở
anh ấy lại là một chuyện khác.
Trong một buổi chuyện phiếm, bạn tôi hỏi tôi đã lặn sâu nhất là bao nhiêu. Tôi nói 38 mét và hỏi tại sao anh muốn biết. Anh ấy nói rằng anh vừa phá kỷ lục cá nhân với độ sâu 65 mét. Tôi hỏi anh ta có biết được sự nguy hiểm như thế nào khi ở độ sâu này không. Anh ấy (dường như) cho rằng vấn đề duy nhất là hiện tượng u mê do nitơ gây ra.
Do vậy tôi hỏi anh ấy có biết về độc
tính do oxy gây ra không. Té ra anh ấy chưa từng dùng chai Nitrox (chai khí nén
giàu oxy) và không hề quan tâm tới tài liệu nói về tác động xấu của oxy lên cơ
thể thợ lặn. Tôi giải thích cho anh ấy và anh ấy đã quan tâm, nhưng … không
quan tâm về những gì anh ấy đã làm. Tôi cố gắng giải thích rằng ngộ độc oxy có
thể cảnh báo bởi một cơn co giật bất ngờ ở dưới độ sâu, mà khi đó thì gần như
chắc chắn tử vong, ... Và tôi dừng lại khi cảm thấy anh ấy không muốn nghe.

H: Kẻ lữ hành cô độc (vui một chút, không liên quan bài viết).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét