Danh sách các tab/trang

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

Ranh giới giữa đạt và không đạt.

Cuối tháng 3 vừa rồi, AMK3 và tôi đi Nha trang. Mọi năm “cữ” này biển đã khá đẹp, nhưng năm nay thời tiết không thuận. Điểm lặn Hòn mun biển hơi động, trời xám xịt, biển xám xịt, nước đục lừ, nhiệt độ đáy biển thấp, lại thêm gió lạnh phương Bắc nên thấy ơn ớn. Divemaster (DM) nói: “Nước đục, tầm nhìn 1 mét, xuống 15 mét thôi. Dòng chảy mạnh, coi chừng bị lạc”. DM cầm theo đèn pin, còn AMK3 và tôi thì ... chưa cần.
Sang sớm ra khơi.
Chuẩn bị hạ thủy...nom còn hiên ngang lắm :(
Chúng tôi chìm xuống, nước luồn vào wetsuit, khá lạnh … Nước sẫm dần … rồi tối thui, tối như “đêm ba mươi” (chính xác là “đêm 29”) ... Một vật đen đen lập lờ, tôi tóm lấy, té ra ông bạn AMK3. AMK3 chỉ chỉ tay vào đồng hồ (chúng tôi “lỡ tụt” xuống 25,4 mét). DM trờ tới, tay đèn pin, tay ra hiệu “đi lên một chút”. Tôi quậy chân nhái nổi lên … Cảm giác rõ dòng chảy đang thúc vào người ... 15 mét sâu đây rồi. Tôi quờ tay xung quanh: chẳng thấy ai, lạc rồi … Một phút sau, tôi nổi lên, gặp DM và AMK3 cũng nổi lên ...
DM ra hiệu: Xuống nha!

DM nói: “Xuống nhé. Bám sát nhau”. Tôi cầm tay AMK3, cùng chìm xuống khoảng 15 mét và bơi đi. DM bơi trước, lia đèn. Tôi bỏ tay AMK3 ra, nhìn chăm chăm vào chân nhái của hắn để bám theo. AMK3 bơi sát bên trái ... Nước đục lừ, chẳng thấy gì ngoài cái bóng thoắt ẩn thoắt hiện của bạn lặn … Bên phải xuất hiện mảng đen đen, tôi sờ sờ: té ra vách đá … Tôi quay lại: Hai gã biến đâu mất rồi ... Tôi cố nhìn xem ánh đèn pin ở phía nào, nhưng không thấy (thực ra nước quá đục nên ánh sáng đèn bị phản xạ không đi xa được) … Quay qua quay lại một chút thì DM bơi tới (kĩ năng tìm kiếm của tay này khá thiệt) ra hiệu “đi về phía này”. Tôi bám theo, gặp AMK3 … Nghĩ mà khâm phục đặc công nước thời kháng chiến chống Mỹ: lặn đêm, phù sa đục ngầu, chẳng có trang bị gì ngoài ống thở bằng thân cây trúc, mà tiềm nhập đâu vào đấy …

Chứng tôi bơi … Chẳng có gì ngoài một màn nước đục lờ … Tôi bám riết theo “dấu chân” của DM, mấy lần bị chân nhái của gã vụt giữa mặt … Tôi cúi xuống: một mỏm đá nhô lên trên hướng bơi. Sờ trúng con cầu gai, lập tức 2 mũi gai cắm vào tay, khỉ thật … Tôi ngẩng lên: Hai cha kia đâu mất rồi … Tôi cố nhìn xem ánh đèn pin ở phía nào … Tôi lay hoay tìm kiếm, lần này chắc “tới phiên” nó lạc mình đây … Một phút sau tôi nổi lên … Tới mặt nước, “lại” gặp hai gã ...

Đã bị trôi xa tàu lặn, DM hô “bơi về tàu đã”. Dòng chảy xéo góc, chúng tôi cố gắng di chuyển. Thực tình thì thợ lặn di chuyển dưới mặt nước khỏe hơn bơi trên mặt nước, nhưng DM đã quyết định đúng: Để hai ông chú tiếp tục chìm xuống thì khéo lại … lạc tiếp. Tôi hỏi DM: “Xuống nữa chứ?”. DM kiểm tra đồng hồ khí rồi tần ngần: “Sợ không đủ thời gian”. Thôi vậy. Chúng tôi men theo sợi dây phao trên tàu thả xuống để về tàu.

Lên tàu, DM nói: “Nước đục quá, cháu lia đèn mà (chú hoặc cháu) chẳng thấy” – rồi tiếp – “Hôm nay chắc các chú lặn không thỏa mãn”.
Tôi nói: “Nếu cho là đi lặn giải trí thì không đạt, nhưng nếu đi luyện tập thì đạt”.
“Tất cả là do quan niệm. Mà mấy khi dân lặn giải trí được luyện tập trong điều kiện "lý tưởng" như thế này” – AMK3 cười và nói tiếp – “Không biết lão mù (trong bài “Lặn trong tăm tối”) định hướng ra sao nhỉ, mò về tới tận cầu thang tàu, siêu thật. Mình phải rèn kỹ năng lặn đêm (*) mới được”.

(*) Ý tụi tôi muốn nói là tập “lặn với tầm nhìn gần bằng không”, vì trường hợp này khác với “lặn đêm ở vùng nước trong”. Quả là "nghề chơi cũng lắm công phu".
Sau cú lặn chưa đạt! (hoặc là đã đạt!) của chúng tôi, chỉ còn bọn học thi OWC và AOWC xuống nước ở vùng gần bờ, nơi tầm nhìn khá hơn để hoàn thành nối bài thi. Tui chỉ còn ngồi ngắm cô bé bạn lặn, không lặn được thì nhảy cầu chơi!


4 nhận xét:

AMk3 nói...

Tui bổ sung mấy hình minh họa, chẳng có tấm nào dưới nước vì: chỗ sâu thì tối đen như mực, ánh đèn pin của DM còn không rõ. Chỗ nông hơn thì tầm nhìn kém, dòng chảy mạnh chỉ lo nhìn nhau để khỏi lạc....cuối cùng vẫn cứ lạc nhau.

Nặc danh nói...

Lặn dòng chảy tầm nhìn kém thì HDV xuôi theo chiều dòng chảy để tìm khách bi lạc, chứ HDV cũng không nhìn thấy gì đâu.
divm

ComputerBoy nói...

Hèm, chú Quang lạc nhiều thế nhỉ!
Quả là một kinh nghiệm thú vị!

Hồi đi chơi ở Okinawa ("Hawaii của Nhật Bản"), ngày cuối cùng bọn cháu bị lỡ mất một chuyến bơi lặn do biển động. (Ở đó người ta kỹ lắm, tuy đã có đê chắn sóng hết rồi những biển động một tí là không cho khách xuống tắm chứ hỏng có liều như ở nhà mình.) Nhưng may thay vẫn còn một bãi nhỏ là được phép tắm, thế là cháu đơn thương độc mã nhảy xuống đáy cát... Vì có đê chắn sóng phía trước nên dòng chảy khá nhẹ, tầm nhìn vẫn còn tốt (do đáy cát trắng & san hô nữa). Tuy nhiên, khi tiếp cận cái đê chắn sóng, cháu cũng thấy hơi sợ vì sóng nó cứ xô tới xô lui mình đi mỗi lần cả mét! Nhưng ở đó thì mới có nhiều thứ để ngắm! Quả thực là hôm đó không được thoải mái lắm với ông trời, nhưng rốt cuộc thì cũng có một kinh nghiệm thú vị khi quan sát được cách ẩn nấp của những cư dân đại dương trong khi biển động ;)

HCQuang nói...

Ấy, ComputerBoy.
"Lạc" là một khái niệm về sự giao tiếp, chú lạc "tụi nó" hay "tụi nó" lạc chú là chuyện phải đưa ra Hội thảo chuyên đề.