(sưu tầm, trích)
Truyền thống haenyeo đã tồn tại từ hàng trăm năm, truyền từ đời mẹ đến đời con, được tôn vinh trong các bài hát và truyện cổ tích dân gian. Người Hàn quốc cho rằng, cơ thể người phụ nữ nhiều mỡ sẽ giúp họ chịu đựng tốt hơn trong làn nước lạnh buốt. Không người đàn ông nào mơ ước xuống nước – đây là công việc của đàn bà! Và cánh đàn ông đứng ngoài cuộc.
Tại các đảo cô lập này, phụ nữ đóng vai trò chủ đạo. Tỷ lệ ly hôn ở đây cao hơn đất liền, một phần do tinh thần tự khẳng định mình của người phụ nữ. Các haenyeo là người đưa ra lời cuối cùng về những quyết định quan trọng.
Hồi đó các haenyeo chỉ có chiếc áo bằng vải bông chống lại nước lạnh thấu xương. Họ dùng “cây nạy” để nạy các động vật có vỏ bám trên các tảng đá, cho tới tận độ sâu 20 mét.
Tai nạn thường xuyên xảy ra. “Chỉ một sai lầm, biển sẽ giết chết bạn” – bà Kim Choun Geum nói – “nguyên tắc của chúng tôi là không bao giờ tham lam”. Nhiều haenyeo đã thiệt mạng do bị cá mập tấn công, bị chết do đuối sức. Họ bị bệnh nghề nghiệp. Như nhiều haenyeo cao tuổi, bà Byun Chun-ok, 84 tuổi, bị bệnh về về tai, phổi và khớp. Mặc dù các quan chức Hàn Quốc cam kết giúp đỡ các haenyeo, nhưng cái họ cần là sự hỗ trợ tài chính cho việc chăm sóc con cái và dịch vụ y tế.
Nhưng hiện nay, cách sống mẫu hệ này đầy rẫy rủi ro. Các tàu đánh cá hiện đại xâm phạm khu vực đánh bắt của họ, buộc các haenyeo phải ra biển xa hơn. Sản lượng đánh bắt giảm xuống, đòi hỏi người phụ nữ phải nỗ lực hơn nữa để sinh tồn. Họ chỉ kiếm được vừa đủ để nuôi gia đình. Trước kia, hải sản được đưa ra cảng bán, thì hiện nay chỉ tiêu thụ tại chỗ. Với phụ nữ, các công việc trên đất liền ngày càng hấp dẫn hơn so với đi lặn. Số lượng các haenyeo đã giảm 2/3 chỉ trong một vài thập kỉ qua, từ 15 ngàn người trong năm của thế kỉ trước, hiện chỉ còn 5 ngàn người. Tại đảo Mara (có diện tích của một sân gôn 18 lỗ) với 80 cư dân, số lượng haenyeo đã giảm từ 15 xuống 7.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét