Thời bấy giờ chúng tôi còn trẻ, đầy sức sống nên chưa hề biết tới “suy van tĩnh mạch”, “thoát vị đĩa đệm” hay “choresterol trong máu”. Tinh thần thể dục hoàn toàn trong sáng và cao quý: vì cái Đẹp.
Thế là cứ đến lúc cây cối đâm chồi nảy lộc, trút bỏ bộ đồ mùa đông dày sụ để khoác những tấm áo váy mỏng manh ra phố, thì tinh thần thể dục của chúng tôi được khởi động. Mấy cô sáng sáng rủ nhau chạy bộ. Hành trình khởi xuất từ “ốp” (kí túc xá sinh viên), qua một tiệm sửa giày dép bé tí, một khu nhà dân, một quán cafeteria nơi có thể ghé vào uống ít nước quả và ăn món pelmeny, một cửa hàng thực phẩm gastronomia, rồi sau đó băng qua con đường lát đá mang tên Primorskaya để chạy về phía biển. Ngoài bờ biển có rất nhiều cây mơ, cây dâu, sau mùa hoa nở đến mùa đậu trái. Các cuộc chạy bộ có thể đi kèm leo trèo hái mơ, hay rung dâu, thu hoạch về bỏ vào các lọ to lọ nhỏ ướp đường làm nước giải khát. Nếu chạy xuôi sườn dốc là xuống đến các bãi tắm Arkadia, Delphin.
Khi mùa thi kết thúc cũng là lúc nước đã ấm lên, sẽ có thêm môn bơi lội. Mấy bạn nữ “ốp” chúng tôi học được nhiều kiểu bơi hay lắm: ngoài bơi ếch, bơi bướm, còn có cả bơi sâu đo nữa, nghĩa là bơi uốn mình như con sâu đo, với tốc độ hai mét trong mười lăm phút.
Khi nắng hè đã dịu, gió thu sắp hiu hiu thổi về, là bắt đầu mùa bóng. Do không am hiểu lĩnh vực này lắm nên tôi không dám đánh giá trình độ chuyên môn của các cầu thủ, nhưng đội Cheer leaders của Đại học Tổng hợp thì nhất định là số một rồi. Trong khi anh em cầu thủ đang tung hoành ngang dọc quanh cầu môn nhà mình thì phía bên ngoài rộn vang tiếng gõ xô chậu kèm các câu hò vè động viên, kiểu “chuồn chuồn bay thấp thì cao, bay cao thì thấp, bay vào thì ra”, để ca ngợi các đường bóng của anh em. Tác động quan trọng của đội cổ vũ này có thể được chứng minh bằng việc khi bước sang thập niên 90, lúc một số thành viên chủ chốt của đội cổ vũ về nước, thì đội bóng của Đại học Tổng hợp đã lần đầu tiên giành ngôi vô địch giải Thành đoàn.
H: Nếu những sinh viên ĐHSP-HN này biết bơi thì đâu tới nỗi phải leo tường vô lớp (vui một chút).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét