(Sưu tầm, trích).
Giới
khoa học Nga nghiêng về giả thuyết sóng hạ âm ở Bermuda
làm rối loạn tâm thần con người. Con người không nghe được nhưng có thể cảm
nhận được sóng hạ âm. Loại sóng âm này không chỉ có hại cho khí quản mà còn dẫn
đến rối loạn tâm lý. Nếu sóng hạ âm có tần số dưới 16 Hz (16 dao động/giây), có
cường độ cao (trên 180 dbm), thì sức phá hoại của nó sẽ rất lớn, có thể làm gãy
thân thuyền, cột buồm, máy bay, khiến con người không thể chịu đựng nổi và
không thoát nổi cái chết. Sóng hạ âm truyền được trong môi trường nước. Nguồn
gốc của chúng có thể do núi lửa hoạt động ngầm dưới biển và do động đất.
Như
chúng ta đã biết, sóng hạ âm có cường độ cao gây nên cảm giác sợ hãi và ý muốn chạy
thoát khỏi không gian khép kín. Hành vi đó là hậu quả của phản ứng trực cảm của
con người mỗi khi bị tác động của sóng hạ âm hình thành trước lúc nổ ra các vụ thiên
tai, động đất. Chính phản xạ này đã khiến cho các kíp lái và hành khách bị hốt
hoảng và vội vã nhảy ra khỏi con tàu.
Khi cộng hưởng với nhịp sinh học của con người, sóng hạ âm có cường độ trên 180 dbm có thể gây chết người. Sóng hạ âm có thể là nguyên nhân dao động cộng hưởng của cột buồm và làm cho chúng bị gãy. Hiện tượng tương tự cũng xảy ra khi sóng hạ âm cộng hưởng với độ rung của cấu trúc của máy bay. Sóng hạ âm cũng có thể là nguyên nhân hình thành một lớp sương mù dày đặc có màu sữa trên đại dương và nhanh chóng biến mất. Độ ẩm của khí quyển tích tụ lại trong giai đoạn giãn nở có thể không kịp tan ra trong không khí ở giai đoạn nén tiếp theo, nhưng có thể biến mất ngay tức khắc khi sóng hạ âm chấm dứt.
Cuối
cùng, sóng hạ âm có tần số 5–7 Hz có thể cộng hưởng với dao động cơ học và gây
nên tác động phá huỷ. Huyền thoại về trận gió hú rùng rợn, gây cảm giác sợ hãi
do sóng hạ âm mạnh gây ra có thể là các hiện tượng tương tự xảy ra ở “tam giác
quỷ”. Các cấu trúc có tính chất tương tự cũng có thể có ở các khu vực khác trên
hành tinh.
Gốc
là động vật, con người cũng có thể cảm nhận được sóng hạ âm hình thành từ thiên
tai, đó là cách để bảo đảm sống sót khi bị tai nạn. Đó là phản ứng né tránh
không gian khép kín để không bị rơi vào tình trạng chết chùm; xu hướng chạy ra
xa các khu vực có thảm họa. Dĩ nhiên những hành động đó đều kéo theo cảm xúc sợ
hãi. Đồng thời, khi bị tác động trực tiếp vào cơ thể, sẽ xuất hiện các phản ứng
không cụ thể như suy kiệt, mệt mỏi và rối loạn. Tuy con người đã không còn nhạy
cảm với sóng hạ âm, nhưng khi bị tác động của sóng hạ âm cường độ lớn, hệ thống
bảo vệ từ xa có thể bị kích hoạt và lấn át khả năng hành động tỉnh táo. Nếu sự
sợ hãi không phải do các biểu tượng bên ngoài gây ra thì có thể xuất phát từ
bên trong. Con người sẽ cảm thấy một xúc cảm sợ hãi vô thức. Điều này được
chứng minh qua những lời nói cuối cùng của các phi công và thuỷ thủ khi bị chết
trong vùng Tam giác quỷ, như: “Bầu trời thật khác lạ”, “Mặt biển thật khác lạ,
một điều khủng khiếp đang xảy ra”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét