(Lượm lặt từ các lời góp trên mạng)
Katrina, Canada, 20 tuổi.
Đó là một cảm giác tuyệt vời với một chút đáng sợ và có gì đó bất thường. Tuy nhiên, vào cuối chuyến lặn, tôi không thể tưởng tượng được hết sự tuyệt vời khi mình đã thở dưới nước, tôi cảm thấy mình như một phi hành gia đang lơ lửng trong vũ trụ.
Fahad, Arap Saudi, 24 tuổi.
Nước biển thật đáng yêu và ấm! Chúng tôi có tất cả những thiết bị phù hợp để thở ở dưới nước trong cú lặn đầu đời. Một cảm giác thật tuyệt vời nhưng siêu thực. Tôi đã tới một thế giới tĩnh mịch với âm thanh duy nhất là tiếng động của những bọt không khí do tôi thở ra. Chúng tôi quỳ dưới đáy, nhìn thấy nhau mà không thể nói chuyện được với nhau bằng lời. Tôi tức cười khi nhìn vẻ mặt của nhóm bạn học – họ cố gắng điều chỉnh trong môi trường mới mẻ của họ. Họ cố gắng chế ngự ý định quay trở về cái nơi mà họ vừa chia tay – trên mặt nước với làn không khí quen thuộc. Nó làm tôi liên tưởng đến sự ngỡ ngàng của con cá khi bạn đưa chúng ra khỏi nước.
Steven, Bỉ, 36 tuổi.
Nhịp thở đầu tiên của tôi dưới đáy biển là ở Great Barrier Reef. Đó là một khu nghỉ mát dành cho người đi lặn. Tôi không thể quên được khoảnh khắc tuyệt vời khi tôi chìm xuống nước và thở (như các bạn đã làm), cảm thấy một chút sợ hãi trong hơi thở đầu tiên, với lá phổi phải làm việc trong môi trường nước ... Tôi hít thở ... wow ... đó là tất cả những gì tôi có thể nói. Âm thanh của không khí từ tiếng hít thở của tôi ở dưới nước ... wow ... không thể tin được ... Tôi đã thở và tôi đang ở trong lòng biển! ... Tôi nghĩ tôi sinh ra để làm điều này ... Tôi đã làm điều này trước khi ... đây là nơi mà tôi được ... đây là những gì tôi làm ... Quá khó khăn khi mô tả về nó. Tôi đã thuộc về biển! Với tôi, cảm giác đó không thể xuất hiện một lần nữa.
Anne, Úc, 48 tuổi.
Tôi được người ta cảnh báo rằng, điều đáng sợ nhất là bạn không tin tưởng vào thiết bị và bản thân bạn khi lần đầu đầu tiên bạn thở dưới nước, nhưng đó không phải là trường hợp của tôi. Tôi không muốn tin như vậy bởi tôi muốn tự cảm nhận điều này. Xuống nước, tôi cảm thấy hoàn toàn thoải mái, và điều này đã giúp tôi tập trung vào các kỹ năng được học, như đeo kính lặn ở dưới nước, tháo và đeo lại BCD (áo phao+đeo bình lặn) khi đang bập bềnh trên mặt biển. Nó là một trong những khoảnh khắc hồi hộp nhất trong cuộc đời tôi, và cũng là thời điểm mà tôi phát hiện ra niềm đam mê mới của tôi – lặn scuba. Một kỉ niệm không thể nào quên.
2 nhận xét:
Nếu chỉ dựa trên ý kiến của 4 bạn lặn này, thì dường như, càng ít tuổi thì càng có nhiều cảm xúc.
Cảm ơn mọi người. Chắc em phải đi lặn thôi.
Đăng nhận xét