Bài của Phan Thanh Tâm với tựa đề Nhật kí Biển Đỏ (trích).
Sharm el Sheikh nằm ở mỏm phía Nam bán đảo Sinai thuộc biển Đỏ. Nước biển ở đây trong suốt như pha lê với 250 bãi san hô và hơn 1.000 loài cá biển. Với khí hậu nắng ấm quanh năm, đây là thiên đường của những người đam mê lặn biển khám phá thế giới đại dương đầy màu sắc. Thời điểm đầu tháng 11 không phải là mùa cao điểm nhưng các resort 5 sao đều kín phòng. Khách du lịch đến đây phần lớn là người Nga, phần còn lại là người Anh, Pháp, Đức, Ý ... Phải nói đây là một điểm nghỉ mát lý tưởng cho mọi đối tượng, từ gia đình đông con, người già về hưu cho đến thanh niên độc thân hay những đôi uyên ương hưởng tuần trăng mật.
Tôi đến đây với chồng và con nhỏ, nhưng điều đó không ngăn trở việc đi lặn biển, môn thể thao yêu thích của tôi. Tôi học lấy bằng PADI từ năm 2002 và lần cuối cùng tôi lặn là năm 2004 ở Hikkaduwa, Sri Lanka. Vậy là đã 6 năm rồi, tôi không chắc là mình còn nắm vững những kỹ thuật lặn. Tuy nhiên tôi vẫn đăng ký đi lặn với CLB lặn Sinai ở đây.
Hôm đó rất đông, khoảng hơn 20 người trên chiếc xe buýt đưa chúng tôi ra bến cảng. Tới bến cảng tôi mới nhận ra rằng 20 người chúng tôi chỉ là con số lẻ trong đám đông hàng trăm người đang xếp hàng ra tàu. Có lẽ không nơi nào như nơi đây các du khách đều là thợ lặn, từ phụ nữ mập mạp tuổi trung tuần đến cô gái yểu điệu thướt tha trong chiếc váy mỏng tang. Họ làm tôi thực sự phấn chấn.
Lúc chuẩn bị đồ lặn, ráp “bạch tuộc” vào bình ôxy, tôi hơi lúng túng vì không nhớ rõ thao tác, phải nhờ chồng giúp. Khi đó tôi cảm nhận rằng tôi chưa sẵn sàng cho chuyến lặn này. Tuy nhiên tôi không có lý do gì để rút lui, mọi thứ đã sẵn sàng. Và tôi đã nhảy xuống nước như một thợ lặn.
Hướng dẫn viên (HDV) ra hiệu cho mọi người chìm dần xuống, tôi vẫn nhớ xả hết không khí trong áo phao, cân bằng áp suất ... Mọi việc diễn ra suôn sẻ. Xuống tới đáy chúng tôi ra hiệu OK và mọi người bắt đầu bơi theo HDV. Chưa đầy 1 phút, nước bắt đầu tràn vào kính lặn, tôi nhớ lại phương pháp “rửa kính lặn” – cho kính hở ra một chút rồi thở mạnh ra từ mũi. Có lẽ tôi mở quá nhiều nên nước tràn vào càng nhiều hơn, tôi hơi hoảng nhưng vẫn cố thử lại lần nữa, lần này nước vào ồ ạt và ngập đầy kính lặn, nước bắt đầu tràn vào mũi rồi xuống họng mặn chát, tôi không thể thở được nữa vì mỗi lần hít vào tôi lại bị sặc nước. Tôi rối rít xua tay báo hiệu “có điều bất ổn” và bơi lên mặt nước khẩn cấp. HDV lập tức nổi lên ngay sau tôi và hỏi có vấn đề gì. Tôi kể lại sự cố và nói tôi chưa sẵn sàng, tôi không muốn làm ảnh hưởng tới cả nhóm, và tôi sẽ không tham gia buổi lặn ngày hôm nay.
Tôi thấy rõ sự thất vọng của HDV và trong lòng tôi cũng rất thất vọng về mình. Tôi bơi về tàu và quyết định tôi phải tham gia khóa học khởi động lại, tôi phải vượt qua nỗi sợ hãi này và tôi phải tìm lại được niềm vui lặn biển.
(P2. Refreshing course).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét