Chúng tôi đã có bài giới thiệu về Blue hole tại Chủ đề CHUYỆN CỦA BIỂN. Nay xin đăng bài của một VĐV nghiệp dư lần đầu đi lặn Lỗ xanh - hang Great Blue Hole (trích).
… Tôi đứng trên boong tàu Dive Pro, nhoài qua lan can nhìn xuống nước, ở đó, nơi đáy biển thụt xuống đột ngột, là một hang động bí ẩn mà thợ lặn giải trí chỉ được xuống 40 mét. Tôi đã từng xuống độ sâu 34 mét, nhưng tôi biết hôm nay con số này sẽ bị phá. Tôi muốn đặt mình vào mạo hiểm. Hướng dẫn viên nói: “Chào mừng các bạn đến Great Blue Hole. Chúng ta sẽ xuống 39,6 mét. Chúng ta sẽ ở đó 12 phút, tính từ thời điểm mà người đầu tiên có mặt ở đó. Chúng ta phải quan sát lẫn nhau và phát hiện các dấu hiệu u mê nitơ cho nhau”.
Đã đến giờ lên đường. Tôi đứng ở “vạch xuất phát” tần ngần nhìn xuống nước: Một vùng tối sẫm so với màu vàng vàng xung quanh hang ngầm, ở đó mép hang đột ngột tụt xuống với rạn đá chạy vòng quanh miệng hang. Đó là Great Blue Hole, một vực sâu 122 mét, một Lỗ Đen sâu nhất, tối nhất, một Vực Thẳm đen ngòm.
Không thể rút lui, tôi hít một hơi thật sâu và nhảy xuống nước, ngay trên bề mặt miệng hang. Chiếc máy ảnh MX-10 và quá nhiều thiết bị đeo trên cơ thể sẽ lấy thêm nhiều nỗ lực của tôi ... Thần kinh của bạn sẽ không bao giờ thực sự có thời gian để tìm hiểu NÓ … Xung quanh tôi hàng ngàn bọt bong bóng nổi lên che khuất tầm nhìn xuống ... BCD(*) sẽ sẵn sàng đưa bạn trở lại mặt nước – trước khi bộ não của bạn hiểu được điều gì đang xảy ra.
Các thợ lặn túm tụm quanh chiếc phao định chuẩn, chờ đợi … Không khí bên trong kính lặn thì ấm còn nhiệt độ bên ngoài thì lạnh, gây ra ngưng tụ sương trên kính lặn của tôi. Tôi nghĩ phải bôi một chút nước bọt vào trong kính lặn để khắc phục đọng sương. Nước biển trong Great Blue Hole có chứa một số hóa chất độc mà bạn thực sự không muốn chúng lọt vào mắt bạn.
“Chúng ta xuống nhé” – Kirk (hướng dẫn viên) ra hiệu. Chúng tôi xả khí trong BCD. Đai chì(*) đeo quanh eo đã thắng tôi, nó dìm tôi chìm xuống ... Tôi nuốt nước miếng để cân bằng áp suất tai ... Đột nhiên có tiếng vang đều đều như của động cơ chọc vào tai tôi. Tôi ngơ ngác và Kirk ra hiệu “không sao đâu” ... Phía đáy hang như bị che phủ một màu da cam. Chúng tôi nhẹ nhàng xuống đáy hang, lơ lửng trên sàn cát cùng những mỏm đá của một thế giới xa lạ. Số lượng bọt khí từ miệng các thợ lặn tăng lên, chúng nhập lại với nhau tạo thành hình con sứa khổng lồ, xuắn lại và nổi lên mặt nước. Những con cá màu sắc rực rỡ, tỏ ra rất bận rộn, lướt qua chúng tôi và biến mất.
Kirk ra hiệu. Chúng tôi lướt trên sàn cát, bơi tới nơi vùng cát kết thúc, nơi nước biển đột ngột đổi thành màu tím. Tôi ngẩng lên nhìn bầu trời xanh thẳm lần cuối cùng. Kirk lại ra hiệu, chúng tôi lại xuống tiếp ... Trong hang, từ độ sâu 9 mét trở xuống, những dấu vết cuối cùng của sự sống bám trên vách tường đá đã biến mất, thay vào đó là sự ảm đạm ... (còn nữa)
(*) Xin xem Tự điển lanbien ở bên phải trang blog.
Hình: Hang Jungled ở "Bahama Lớn".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét