… Máu trong người tôi chảy rần rật. Không gian trở nên sẫm màu, sẫm như màu áo wetsuits(*). Kí hiệu “IPX” màu đỏ trên áo tôi bị mờ dần, tiếp theo là màu vàng của áo Kirk bị mờ. Sự kiện này nói với tôi rằng, ở dưới độ sâu lớn như vậy, tôi đã thuộc về một thế giới chỉ của màu xanh và đen/trắng.
Tiếp tục xuống, chúng tôi chìm vào bóng tối với tất cả các màu sắc bị mờ dần. Trước mặt tôi là bức tường đá xám bao bọc một vùng nước màu xanh dương sậm. Tôi chăm chắm nhìn đồng hồ đo độ sâu. Nhìn lên, chỉ thấy một màu xanh lờ mờ. Chúng tôi đã hoàn toàn bị cắt đứt khỏi thế giới trên cạn – nguồn gốc của cuộc sống của chúng ta.
Đã 30 mét. Đây có vẻ như một chiều sâu tôi không thể đạt được, nhưng tại đây, thậm chí tôi sẽ bị người ta dìm xuống một địa điểm sâu hơn.
Đã 34 mét, tôi đã vượt kỉ lục của chính mình, tôi nghĩ, mình đã có mặt tại một lãnh thổ sâu hơn những nơi trước đây tôi từng được tới.
Đã 36,6 mét. Bức tường đá tuyệt vời – bạn đồng hành của chúng tôi – đột ngột kết thúc tại một vỉa đá đột ngột thụt vào. Chúng tôi lặn xuống phía dưới vỉa đá đó và thấy mình lơ lửng trên trần một “giáo đường” vĩ đại với các nhũ đá khổng lồ, mục tiêu của cuộc lặn của chúng tôi. Nhưng chúng tôi không còn thời giờ để lang thang, thời gian trong kế hoạch lặn đã hết. Tôi thậm chí không đủ thời gian để chụp một vài hình, vì đơn giản là chúng tôi chỉ làm một cuộc khảo sát vội vã và trốn chạy ra khỏi NÓ.
Tôi tóm lấy nút bơm hơi của BCD(*), bàn tay trái của tôi chạm vào cái nút tròn quen thuộc. Đây là lần thứ hai trong cuộc đời, tôi cầu nguyện rằng nó sẽ làm việc, khi cần. Tôi chưa từng bị hư nút bơm, nhưng nếu nó hư, tôi có thể bị giữ lại trong bóng–tối–vĩnh–cửu. Không hiểu sao máy tính lặn của chúng tôi lại chênh nhau: 39,6 mét và 38 mét. Khỏi, tôi xác nhận là 39,6 mét. Tôi đã thiết lập kỷ lục chiều sâu của mình. Chúng tôi từ từ nổi lên. Thời gian trôi qua nhanh chóng. Kirk và tôi đã phải chuyển sang dùng bình khí dự bị. Chúng tôi mất 12 phút cuối cho cú nghỉ giải áp(*). Tới mặt nước, tôi bơm khí vào BCD. Tôi nhấn nút bơm cho đến khi tin chắc là mình đã thực sự ở trên mặt nước. (còn nữa)
(*) Xin xem Tự điển lanbien ở bên phải trang blog.
H: Chúng tôi hoàn toàn bị cắt đứt khỏi thế giới trên cạn - nguồn gốc của cuộc sống của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét