Khi Tom và Brett về tới khách sạn thì Tom nghe lỏm được chuyện hai thợ lặn trao đổi về một hang động ngầm thú vị, một cuộc lặn từ bờ. Nghe xong, Tôm lập tức tìm Brett để thuyết phục cùng đi.
Sáng hôm sau hai người tới điểm lặn. Đó là một hang động không sâu, không phức tạp, mặt cửa động là một vách đá thẳng đứng như bức tường. Nhiều thợ lặn đã có mặt trên bãi biển. Brett và Tom mặc bộ wetsuit(*) rất dày mà họ mới sắm tối qua (người ta nói nước ở đây rất lạnh). Họ gài thêm chì để bù nổi(*) cho wetsuit. Do lần đầu tiên sử dụng, không rõ phải bù bao nhiêu, nên họ tăng gấp đôi chì so với wetsuit cũ.
Tom và Brett bơi ra phía vách đá. Vùng biển này tương đối yên tĩnh nhưng hôm nay bỗng có sóng lớn. Brett và Tom đã phải chống chọi với những cơn sóng. Họ bị xô đẩy trên mặt nước. Họ đã tới sát vách đá, nhưng sóng biển cứ xô đẩy họ, lúc đẩy ra, lúc xô vào vách đá.
Hy vọng mọi thứ sẽ tốt hơn khi lặn xuống, Brett và Tom xả khí trong BCD(*) và đi xuống. Họ không nhận ra rằng, lúc đó sóng đã đẩy họ vào sát vách đá. Sự kết hợp của sóng và “quá tải” (overweighted) đã đẩy họ trôi nhanh hơn so với dự tính của họ. Một đợt sóng đẩy Brett vào đá. Anh quờ quạng tìm chỗ bám nhưng bọt sóng biển sôi sùng sục làm anh không nhìn thấy gì xung quanh. Đợt sóng tiếp theo đập anh vào vách đá, đầu anh va vào đá và mất ý thức ...
Tom cũng gặp rắc rối tương tự, nhưng anh đã khéo léo lánh ra nên không bị sóng đập vào vách đá, vì vậy anh vẫn ổn. Rồi Tom phát hiện Brett bỗng biến đâu mất. Khi sóng biển dịu xuống, anh nhìn thấy Brett nằm sõng sượt dưới đáy biển. Tom vội vã chìm xuống, lao nhanh về phía Brett, quên bẵng việc phải cân bằng áp suất tai(*) ... Tom thấy đau buốt ghê gớm trong tai, anh vội vã cân bằng tai. Đã quá muộn, màng nhĩ đã lủng. Nước lạnh buốt tràn vào tai giữa làm anh mất khả năng định hướng trong giây lát. Anh bị lộn nhào trong nước và trôi về phía vách đá khi một đợt sóng xô tới, đập đầu anh vào vách đá.
Khi hai người bị sóng đập vào vách đá và chết đuối, thì không một ai nhìn thấy họ. Mãi tới khi người ta thấy có đồ đạc vô chủ trên bãi biển, mới nhận ra rằng đã có hai người không trở về.
Thợ lặn nói:
- Tai nạn này có thể ngăn chặn nếu có một cuộc trò chuyện đơn giản với Divemaster(*) địa phương. Nói chuyện với họ, Brett và Tom sẽ nhanh chóng biết được cách xử lí với những cơn sóng bề mặt. Họ sẽ cho biết rằng, cách để tiếp cận là bơi ở ngoài xa và lặn xuống sát đáy, rồi men về phía vách đá.
- Hai thợ lặn này đã có quá nhiều “lần đầu tiên”: Lần đầu tiên họ lặn từ bờ có sóng mạnh. Lần đầu tiên họ lặn ở địa điểm đó. Lần đầu tiên họ lặn trong nước rất lạnh. Lần đầu tiên họ mặc wetsuits dày hơn trước kia. Từng vấn đề đều có thể dễ dàng khắc phục, nhưng cộng lại, họ đã có quá nhiều thứ phải cảm nhận trong cùng một lúc.
Cơ quan chức năng nói:
- Nên tham khảo sự chỉ dẫn của thợ lặn địa phương trước khi lặn ở một vị trí mới, hoặc một loại hình lặn ngoài kinh nghiệm của bạn. Lặn là một môn thể thao xã hội, bạn đừng ngại khi phải nói “tôi không biết làm thế nào để làm được điều đó”.
- Sự đào tạo và kinh nghiệm lặn trong một loại hình lặn sẽ không thích hợp cho những loại hình lặn khác, ví dụ bạn mới chỉ lặn trong nước ấm thì bạn sẽ không đủ điều kiện để lặn vùng nước rất lạnh. Bạn cần biết những hạn chế của bạn.
- Không nên có nhiều “lần đầu tiên” trong một cú lặn, và ngay cả overweighted cũng cần được thích nghi.
(*) Xin xem Tự điển Lanbien ở trên cùng bên phải trang tin.
Hình minh họa (không liên quan bài viết).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét