(Bài của một chuyên gia cấp cao, trích).
Tai nạn lặn thường dự đoán được và do đó
tránh được, nếu các thợ lặn có chung một cảm nhận, một tư duy giống như các
chuyên gia lặn. Khi tôi phỏng vấn những người sống sót sau tai nạn lặn, họ
thường tham chiếu đến một cái gì đó đã xảy ra hồi năm ngoái nhưng lại không được
giải quyết một cách hiệu quả.
Nhiệm vụ của tôi là phân tích các sai sót để
giúp các thợ lặn tự phát hiện ra sai sót và có những hành động thích hợp để tránh trở
thành nạn nhân tiếp theo. Thay vì mổ xẻ những trường hợp cụ thể, tôi đưa ra một
số hướng dẫn chung để giúp bạn trở thành một thợ lặn an toàn hơn và tự tin hơn.
Đây là trang cuối cùng trong giáo án của tôi.
Người ta thường hỏi tôi “Điều gì giết chết
thợ lặn?”. Câu trả lời rất đơn giản: Hoảng loạn!
Nhìn lại các trường hợp tai nạn, chúng ta
thấy sự khác biệt giữa một vụ tai nạn tử vong hay bị tổn thương nghiêm trọng,
và một vụ tai nạn nhưng nạn nhân vẫn sống và tiếp tục lặn, thường do thợ lặn có
kiểm soát được hoảng loạn hay không. Một thợ lặn khỏe mạnh, được đào tạo, vẫn
có thể bình tĩnh và kiểm soát được, ngay cả khi gặp sự cố nghiêm trọng.
Không có một nguyên–nhân–chính nào gây ra
hoảng loạn. Hoảng loạn thường xuất phát từ nhiều vấn đề nhỏ, tiến triển rồi áp
đảo thợ lặn. Hãy nghĩ về nó theo cách này: Hoạt động của thợ lặn giống như cuộc
sống hàng ngày của mọi người và đang ở trong vùng thoải mái – tạm gọi là một bong
bóng. Khi bạn đi tới gần mép của bong bóng, nhiều khả năng bạn bị va mặt vào đó
và làm cho nó nổ tung. Khi cuộc lặn hoàn hảo, khi tất cả mọi thứ đều tốt, tức
là bạn vẫn còn ở trong bong bóng, tức ở trong vùng thoải mái. Một sự rò rỉ nước
vào kính lặn, thế là bạn bị di chuyển ra khỏi trung tâm bong bóng. Thêm một
dòng chảy mạnh hơn bạn mong đợi, thế là bạn tiếp tục bị di chuyển ra gần mép
bong bóng một chút nữa, và cứ thế.
Tới mép bong bóng, tôi dám cá rằng, các vấn
đề nho nhỏ tiếp theo, nếu xảy ra, sẽ làm cho bạn mất kiểm soát. Khi hoảng loạn
nổ ra ở mức quy mô, sự suy nghĩ hợp lý được thay thế bởi các phản ứng tiêu cực,
thậm chí rất ngớ ngẩn. Khi đó, nếu không có sự can thiệp từ bên ngoài, thợ lặn
hoảng sợ sẽ tự làm tổn thương cho mình hoặc bị chết, vì chỉ đơn giản là không sao
thực hiện được các kỹ năng thông thường để khắc phục sự cố. Sai lầm phổ biến khi
hoảng sợ là thợ lặn bỗng dưng tháo kính lặn ở dưới nước, hoặc không bơm BCD(*)
của họ khi đã ở trên mặt nước, hoặc không tháo bỏ các vật nặng khi BCD bị xì
hơi làm họ bị chìm trở lại, ...
Luật Murphy: “Bất kỳ cái gì có thể bị hư, nó
sẽ bị hư”.
Murphy ẩn trong túi lặn của bạn và nhẫn nại chờ đợi cơ hội giết bạn. Thiết
bị có lỗi, lặn không theo kế hoạch, tiếp nhận bài huấn luyện một cách hời hợt, sẽ
là lời mời Mr.Murphy tới tàn phá.
Hầu hết các nạn nhân đều hoàn toàn không quan
tâm tới tiềm năng của tai nạn lặn, và do đó, khi xuất hiện sự sai lệch, sẽ không
biết phải đối phó như thế nào.
Chiến lược thông minh là cần thường xuyên thực
hành các kỹ năng cơ bản học từ thời nhập môn. Nếu bạn đối phó được với trường
hợp khẩn cấp thì đó là “bản năng thứ hai” của bạn. Bạn cùng bạn bè hãy chơi trò
chơi “cần làm gì nếu bạn bị…”. Hãy suy nghĩ về những điều có khả năng xảy ra,
và quan trọng hơn, suy nghĩ và thực hành cách để chống lại nó hoặc để đáp ứng với
nó: Khi đang lặn, bạn sẽ làm thế nào để điều chỉnh được sự cân bằng của bạn? Bạn
sẽ làm gì nếu bạn bị lạc khỏi nhóm? Bạn sẽ làm gì nếu nhảy xuống từ tàu? Bạn làm
thế nào để triển khai thiết bị báo hiệu?... (còn nữa)
H: Hoạt động của thợ lặn giống như cuộc
sống hàng ngày, là nên ở trong vùng thoải mái (ở trong bong bóng).
(*) xin xem tại Tự điển lanbien ở bên phải trang blog.
2 nhận xét:
Bài viết hay quá. AoE rất hay bị hoảng loạn mà kĩ năng thì quá non nớt. Hic, sắp tới sẽ có cơ hội để thực tập lại mấy kĩ năng căn bản.
Chào AoE.
Bài của một chuyên gia cao cấp mà.
Vẫn còn phần 2 đấy.
Đây là "trang cuối cùng trong giáo án của tôi" - ổng nói vậy, tức nó đúng cho mọi Divers, suốt từ Binh nhất Diver (bậc thấp nhất) cho tới Thiếu tướng Diver.
Đăng nhận xét