(sưu tầm)
Hơn 30 năm trước, tôi (tức chị Doreen-NST) bị viêm khớp dạng thấp. Bệnh tình của tôi ngày càng tệ hơn. Tôi bị thay cả hai khớp hông và khớp đầu gối. Thật không may, việc thay khớp gối không thành công, và vì thế, ngày nay bạn chỉ có thể nhìn thấy tôi "đóng khung" trong chiếc xe lăn.
... Chris, chồng tôi, một thợ lặn, nói rằng, môi trường nước sẽ rất tốt đối với tôi. Nước sẽ dập tắt trọng lượng trên tất cả các khớp xương của tôi. Tuy nhiên, do từng suýt chết đuối trong hồ bơi Hydrotherapy ở bệnh viện, nên tôi sợ hãi khủng khiếp với nước. Tôi luôn từ chối tới bất cứ nơi nào có nước.
Thế rồi Chris đặt một kỳ nghỉ ở Dahab - Ai Cập. Anh đã liên hệ với Trust Scuba. Họ có chính sách giúp đỡ người khuyết tật tập bơi lặn. Tới đó, tôi thấy những người khuyết tật hơn tôi đang tập trong hồ bơi. Tôi nghĩ “Nếu họ làm được thì tôi cũng có thể”. Tôi được cấp một bình khí nén, một BCD.
Doreen kể:
Biết nỗi sợ hãi của tôi, họ nhẹ nhàng đặt tôi xuống nước cùng lời trấn an. Khí trong BCD đã ủng hộ tôi! Tôi đã nổi! Sau đó tôi được khuyến khích úp mặt xuống nước và cố gắng thở. Vào cuối bài học, tôi đã thở được dưới nước. Tôi yêu thích nước!
Tại kỳ nghỉ ở Dahab, Lynn, người phụ trách ở đây, đã giúp tôi cảm thấy tôi là một thành viên của cộng đồng lặn và tôi không có lí do gì để xa họ!
Huấn luyện viên Charlie đưa tôi bộ đồ wetsuit shortie. Chúng tôi đi xe hơi đến khu vực hải đăng Dahab - bờ Biển Đỏ. Charlie và Chris đỡ tôi xuống xe, bế tôi xuống bãi biển, xuống nước ... Tôi đã ở dưới nước! … Charlie hỏi tôi đã sẵn sàng chưa (chúng tôi đã có sẵn một tập hợp tín hiệu tay). Tôi ra hiệu “đi xuống”. Charlie úp mặt tôi xuống. Sau vài giây, ông nói “Rất tốt, Doreen, bạn đã không hoảng sợ, bạn đã giữ hơi thở bình thường, nhưng phải mở mắt ra chứ”. Té ra ông đã nhìn dưới nước để xem tôi có ổn không và thấy tôi với đôi mắt nhắm nghiền!
Chris kể:
… Khi Doreen bắt đầu chìm xuống, đầu cô ấy bị lắc lư dữ dội. Charlie và tôi nghĩ rằng cô ấy thậm chí có thể chết sặc, mặc dù tôi vẫn thấy bong bóng khí nổi lên. Chúng tôi đỡ cô ấy lên mặt nước. Charlie gỡ mồm thở dùm cô ấy, và cô ấy nói “Wow, tuyệt vời, tôi nhìn thấy các con cá nhỏ bơi tung tăng”. Chúng tôi cười! Doreen đã không hoảng loạn, cô ấy đã rất cố gắng!
(còn nữa)
Hình minh họa: Ánh sáng mặt trời nhìn từ dưới đáy biển.
5 nhận xét:
Sưu tầm:
International Association For Handicapped Divers: Hiệp hội lặn quốc tế người khuyết tật (IAHD) có trụ sở chính tại Middenmeer - Hà Lan. IAHD là một đơn vị phi lợi nhuận, mục tiêu là xúc tiến, phát triển và thực hiện các chương trình đào tạo cho người tàn tật về lặn biển. Ra đời năm 199 International Association For Handicapped Divers 3, các IAHD đã tiến hành nhiều chương trình không chuyên nghiệp và chuyên nghiệp tại nhiều nơi trên thế giới. Cho tới nay, IAHD đã dạy và chứng nhận cho hơn 5.500 thợ lặn.
Xin lỗi, có 1 sự cố. Xin sửa như sau: ... Ra đời năm 1993, các IAHD đã tiến hành ...
Cháu xem bài "Lặn trong ánh sáng" trong blog của mình, cháu tin nhưng vẫn hơi ... Nay xem bài này cháu mới thực sự yên tâm về chuyện người mù scuba diving.
divm
Ẹp, bác Nặc danh này tên là "Nặc danh" thật à? Hix, hình như bài nặc danh nào cũng là của một mình bác thôi hay say ấy :D
Tui cho là không phải vì phía dưới các lời góp đều có "bút danh" mà.
Đăng nhận xét